Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 10127



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diệp Huyên còn muốn nói điều gì, Thiên Mang đột nhiên vung tay lên: “Diệp Huyên, ngươi đừng nói mấy lời bịa đặt này với ta nữa! Ngươi là một kiếm tu có thực lực không tệ, cũng là một đối thủ đáng được kính trọng, nhưng nếu như ngươi vẫn còn suy nghĩ dùng lời bịa đặt thấp kém này lừa dối ta, vậy ta sẽ coi thường ngươi! Ngươi có thể giết ta, nhưng không thể sỉ nhục trí thông minh của ta, hiểu không?”  

Diệp Huyên im lặng một lát rồi nói: “Ta hiểu rồi!”  

Đùng lúc này, vòng xoáy ở chân trời xa xa đột nhiên nứt vỡ, ngay sau đó, Vân Tiêu mang theo những cao thủ Thần Yêu tộc còn lại đi ra!  

Nhìn thấy đám người Vân Tiêu, sắc mặt Diệp Huyên lập tức sầm lại!  

Lại thêm một cao thủ siêu cấp đến, hơn nữa, hơi thở những yêu thú sau lưng Thần Yêu này cũng vô cùng mạnh mẽ, vô cùng kinh khủng.  

Đối mặt với việc càng đánh càng nhiều người!  

Phải làm sao bây giờ?  

Trong lòng Diệp Huyên hơi bất đắc dĩ!  

Sau khi Vân Tiêu đi ra, ông ta quét nhìn xung quanh, sau đó nói: “Ai là Vua Dựa Dẫm?”  

Mọi người: “…”  

Lúc này, Thiên Mang kia chỉ vào Diệp Huyên nơi xa, cung kính nói: “Tộc trưởng, người này chính là Vua Dựa Dẫm của thư viện Quan Huyên!”  

Vân Tiêu nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi chính là Vua Dựa Dẫm Diệp Huyên?”  

Diệp Huyên đen mặt.  

Vân Tiêu đánh giá Diệp Huyên, sau đó cười xùy một tiếng: “Nghe nói ngươi có rất nhiều chỗ dựa, đó là thật sao?”  

Giờ phút này ông ta đang ôm một bụng tức không có chỗ trút ra, chẳng phải Vua Dựa Dẫm trước mắt chính là đối tượng trút giận lý tưởng hay sao?  

Diệp Huyên đang định nói chuyện, Tam tiểu thư của Dị Thần tộc nơi xa bỗng nhiên nói ra: “Vô Biên Chủ không dặn các ngươi là đừng có nói nhảm quá nhiều hay sao?”  

Vân Tiêu nhìn về phía Tam tiểu thư, tức giận nói: “Liên quan gì đến ngươi?”  

Tam tiểu thư thoáng nhìn Vân Tiêu, sau đó lùi sang một bên, không nói thêm gì nữa. Nàng ta ngẩng đầu nhìn về nơi sâu trong tinh không, trong lòng hơi nghi ngờ, Vô Biên Chủ kia thì đâu rồi?  

Nàng ta biết, chắc chắn Vô Biên Chủ không có ở đây!  

Bằng không, chắc chắn Vô Biên Chủ sẽ không để Vân Tiêu này nói nhảm với Diệp Huyên nhiều như vậy!  

Vân Tiêu nhìn về phía Diệp Huyên, đang định nói chuyện, Diệp Huyên đột nhiên nói: “Ngươi thật sự muốn ta gọi người sao?”  

Vân Tiêu nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Gọi đi! Trái lại ta cũng muốn nhìn xem chỗ dựa của ngươi mạnh thế nào!”  

Ông ta không tin những chỗ dựa sau lưng Diệp Huyên đều biến thái giống Tần Quan!  

Diệp Huyên suy


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.