Thị Ly đột nhiên khẽ mỉm cười: "Diệp công tử, ngươi có thân phận hiển hách như thế mà còn muốn che dấu, hơn nữa lại không hề dựa vào bọn họ, ta thật sự rất khâm phục".
Diệp Huyên khẽ mỉm cười: "Tự thân nỗ lực tuy rất mệt, nhưng sẽ rất nhanh tiến bộ. Không có tiền thì tự kiếm, không có công pháp thì tự nghĩ, tự nghiên cứu..."
Nói đến đây, hắn lắc đầu cười: "Những năm gần đây, cuộc sống khổ cực đó... chỉ toàn là nước mắt!"
Thị Ly đột nhiên nói: "Diệp công tử, ngươi và chủ nhân bút Đại đạo có quen biết, vậy y có tiết lộ gì cho ngươi biết không?"
Diệp Huyên cười nói: "Thị Ly cô nương muốn biết cái gì?"
Thị Ly trầm mặc một lát rồi nói: "Tương lai của Cổ Hoang".
Diệp Huyên im lặng.
Thị Ly nhìn về phía Diệp Huyên: "Sao thế?"
Diệp Huyên cười: "Thị Ly cô nương, cô có thể đảm bảo không kể chuyện này cho người thứ ba biết không?"
Thị Ly gật đầu: "Đảm bảo!"
Diệp Huyên nghiêm mặt lại: "Tương lai Cổ Hoang sẽ lâm nguy".
Thị Ly khẽ nhíu mày: "Là sao?"
Diệp Huyên khẽ cười nói: "Cổ Thiên Đế đã chết, chỉ một hiếp ước không thể ngăn được Thánh Vương Điện Thứ Nguyên".
Thị Ly trầm giọng nói: "Ý của ngươi là Thánh Vương Điện Thứ Nguyên dã phá vỡ hiệp ước?"
Diệp Huyên gật đầu: "Đúng vậy".
Thị Ly nhìn Diệp Huyên: "Chủ nhân bút Đại đạo nói như vậy?"
Diệp Huyên đáp: "Y không nói thẳng ra, nhưng ý của y chính là vậy".
Sắc mặt Thị Ly trầm xuống.
Diệp Huyên đột nhiên cười nói: "Thị Ly cô nương, cô đừng quá lo lắng, giang sơn đời nào cũng có người tài, nếu đã từng xuất hiện thiên tài nghịch thiên như Cổ Thiên Đế, thì thế hệ này cũng sẽ có thôi".
Thị Ly nhìn về phía Diệp Huyên: "Thế hệ này sẽ có người phong Đế sao?"
Diệp Huyên gật đầu: "Sẽ".
Thị Ly vội hỏi ngay: "Ai?"
Diệp Huyên chớp mắt: "Ta nói là ta thì cô có tin không?"
Thị Ly ngớ ra.
Chủ nhân bút Đại đạo: "???"
Diệp Huyên cười ha ha: "Chúng ta đừng nói chuyện này nữa".
Nói rồi, hắn quan sát khuôn mặt Thị Ly một chút rồi cười bảo: "Thị Ly cô nương, ngay giữa trán cô có vệt ửng hồng, đây là dấu hiệu hoa đào, nó có nghĩa là ý trung nhân của cô sắp xuất hiện rồi, cô phải hết sức lưu ý, nắm chắc cơ hội nhé!"
Thị Ly liếc mắt nhìn Diệp Huyên, sau đó cười nói: "Diệp công tử, sờ xương xong chưa?"
Diệp Huyên ngây người, Thị Ly lại nói: "Nếu xong rồi thì có thể thả tay ta ra được không? Ngươi nắm hơi chặt rồi đấy".