Đệ Nhất Kiếm Thần
Nghe vậy, vẻ mặt hai người cứng đờ!
Bỗng nhiên, hai người cảm thấy thật đau lòng!
Khi Diệp Huyên mở mắt, lúc này hắn đã ở trong một đại điện!
Cả đại điện trống rỗng, chẳng có gì cả!
Mà trên tường xung quanh, Diệp Huyên nhìn thấy những phù chú kỳ lạ, những phù chú này tạo thành từng hình thù kỳ lạ, trông rất kỳ dị!
Đây là nơi nào?
Diệp Huyên nhíu mày!
Chẳng lẽ là Dị Quỷ Tộc!
Rất có khả năng!
Bởi vì trước mắt mà nói, hắn chính là kẻ địch của Dị Quỷ Tộc!
Như nghĩ đến gì đó, hắn khẽ nhíu mày, mở lòng bàn tay, hắn phát hiện, kiếm Thanh Huyên của hắn đã không thấy đâu!
Vẻ mặt hắn u ám!
Ngay lúc này, một cô gái tiến vào điện!
Diệp Huyên quay người nhìn cô gái, cô gái khẽ cười: “Xin chào! Ta là Nam Đế!”
Nam Đế!
Diệp Huyên nhìn cô gái: “Ta chắc chắn chúng ta không quen biết!”
Nam Đế cười nói: “Chắc chắn là không quen biết, đây là lần đầu gặp mặt của chúng ta!”
Diệp Huyên nhìn xung quanh, sau đó nói: “Dị Quỷ Tộc?”
Nam Đế khẽ cười: “Tộc trưởng Dị Quỷ Tộc cùng với Thái Thượng trưởng lão và chúng ta là một thuyền!”
Diệp Huyên gật đầu: “Hiểu rồi!”
Nam Đế chớp mắt: “Ngươi không sợ chút nào sao?”
Diệp Huyên nhìn Nam Đế: “Tại sao ta phải sợ?”
Nam Đế cười ha ha: “Ngươi đúng ta thú vị!”
Diệp Huyên lắc đầu: “Nam Đế cô nương, mục tiêu của các ngươi là ta, hay là người khác?”
Nam Đến nhìn Diệp Huyên: “Mục tiêu của chúng ta không phải ngươi, mà là chủ nhân bút Đại Đạo!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Chủ nhân bút Đại Đạo?”
Nam Đế gật đầu.
Diệp Huyên khó hiểu: “Mục tiêu của các ngươi là chủ nhân bút Đại Đạo, vậy các ngươi đi kiếm chủ nhân bút Đại Đạo đi chứ!”
Nam Đế lắc đầu: “Thần Mục của chúng ta đã tính toán, giết chết ngươi, thì có thể kết thúc mọi nhân và quả của chủ nhân bút Đại Đạo!”
Diệp Huyên nhìn Nam Đế chằm chằm: “Tại sao các ngươi không trực tiếp đi tìm chủ nhân bút Đại Đạo?”
Nam Đế lắc đầu: “Chúng ta không đánh lại hắn!”
Diệp Huyên im lặng.
Mẹ nó!
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.