Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 10605



Một lát sau, Diệp Huyên đứng dậy, sau khi dặn dò chuyện của thư viện xong, hắn lên đường đi đến Ngân Hà giới.  

Liên minh Ngân Hà!  

Chuyện này nhất định phải giải quyết, không phải hắn sợ, mà là không muốn sau này liên tục gặp phiền toái.  

Mà lần này Diệp Huyên dẫn theo cả Thiên Trần.  

Không dẫn theo ai đi cùng thì thể hiện còn có ý nghĩa gì nữa?  

Thể hiện cũng cần có người làm nền mới được chứ!  

Vô Biên Chủ dẫn theo hai người, hắn dẫn theo một người là đã khiêm tốn lắm rồi.  

…  

Trong tinh không, Thiên Trần chợt nói: “Diệp công tử, thứ cho ta nói nhiều, nhưng hình như Nguỵ Lam cô nương có ý với cậu đấy”.  

Diệp Huyên sửng sốt, sau đó cười hỏi lại: “Có ý với ta?”  

Thiên Trần gật đầu: “Đúng thế!”  

Diệp Huyên suy nghĩ một chút rồi bảo: “Ta đã rất khiêm tốn rồi, nhưng không ngờ vẫn thu hút được người khác. Haiz… thật phiền!”  

Nét mặt Thiên Trần cứng ngắc, mẹ nó, nếu tên này nói chuyện như vậy thì ông ta không muốn nói nữa!  

Lúc này Diệp Huyên chợt nói: “Nguỵ Lam cô nương tiếp quản Đại Nguỵ không gặp phiền phức gì chứ?”  

Thiên Trần lắc đầu: “Không có, mọi chuyện đều rất thuận lợi”.  

Diệp Huyên gật đầu: “Vậy thì tốt!”  

Thiên Trần trầm giọng bảo: “Diệp thiếu, ta cảm thấy sau khi giải quyết xong chuyện ở Ngân Hà giới, chúng ta có thể đến Hư Vô Chia Địa đi dạo một vòng”.  

Diệp Huyên nói: “Là nơi bá chủ viễn cổ ẩn thân hả?”  

Thiên Trần gật đầu: “Đúng thế”.  

Diệp Huyên suy nghĩ rồi đáp: “Được, đến lúc đó có thể đi dạo xem thế nào”.  

Nói đến đây hắn dừng lại một chút rồi lại hỏi: “Ở đó có cường giả Vô Đạo Cảnh không?”  

Thiên Trần trầm giọng trả lời: “Năm xưa khi ta đi thì chưa có, bây giờ không biết thế nào…”  

Diệp Huyên khẽ cười: “Vậy thì tốt!”  

Vẻ mặt Thiên Trần cứng lại.  

Diệp thiếu làm sao vậy?  

Lúc nào cũng muốn thể hiện… thế này không hay lắm đâu!  

Diệp Huyên nhìn vào chỗ sâu trong tinh không xa xôi, nhẹ giọng nói: “Cảm giác vô địch…”  

Thiên Trần thấp giọng nói: “Diệp thiếu, ở trong vũ trụ Vô Tận, với thực lực của cậu đúng là không ai có thể khiến cậu bị thương được”.  

Diệp Huyên nghiêm mặt bảo: “Thiên Trần tiền bối, phải khiêm tốn, khiêm tốn!”  

Thiên Trần cạn lời!  

Rất cạn lời!  

Bây giờ ông ta đã hơi sợ phải nói chuyện với Diệp Huyên rồi đấy.  

Tên này lúc nào cũng nghĩ xem nên thể hiện thế nào… Động một cái là lại công kích ông ta bằng ngôn ngữ!  

Đúng lúc này, phía xa đột nhiên xuất hiện một chiếc tinh hạm khổng lồ! 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.