Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 10933



…  

Diệp Huyên và Vân Kỳ đi tới Vân giới, vừa đi vào Vân giới, Diệp Huyên đã phát hiện mười mấy hơi thở đáng sợ đang bao vây hắn!  

Vân Kỳ cười nói: “Đừng lo lắng! Là người của Vân tộc ta!”  

Nghe vậy, Diệp Huyên gật đầu.  

Lúc này, một ông lão đột nhiên xuất hiện trước mặt Vân Kỳ, ông lão nhìn Diệp Huyên, sau đó nhìn về phía Vân Kỳ: “Về rồi à?”  

Vân Kỳ gật đầu: “Về tộc thôi!”  

Nhưng ông lão lại nhìn về phía Diệp Huyên bằng ánh mắt lạnh như băng!   

Vân Kỳ nhìn ông lão: “Ta nói về tộc, có phải ông nghe không hiểu không?”  

Ông lão thầm hoảng hốt, vội vàng đáp: “Vâng!”  

Nói xong, ông ta cung kính hành lễ, sau đó lùi sang một bên!  

Vân Kỳ nhìn về phía Diệp Huyên: “Đi thôi!”  

Dứt lời, nàng ta dẫn theo Diệp Huyên xoay người rời đi!  

Trên đường đi, Diệp Huyên cất tiếng hỏi: “Không kéo thêm phiền phức cho cô đó chứ?”  

Vân Kỳ nhìn Diệp Huyên: “Ngươi cho ta chút tiền đi!”  

Diệp Huyên cạn lời!  

Vân Kỳ nhanh chóng dẫn Diệp Huyên đi tới trước một toà đại điện, lúc này, trước cửa đại điện là một ông lão áo đen!  

Ông lão áo đen cúi người hành lễ với Vân Kỳ, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên!  

Vân Kỳ nói: “Ta dẫn hắn vào đây!”  

Ông lão áo đen lập tức tỏ vẻ khó xử!  

Vân Kỳ cười nói: “Thế nào, ta lâu rồi không về, cho nên lời ta nói đều không có ai nghe à?”  

Nghe vậy, ông lão áo đen vội nói: “Không dám!”  

Sau đó, ông ta lùi sang một bên!  

Vân Kỳ dẫn Diệp Huyên đi vào trong đại điện, vừa bước vào trong, Diệp Huyên lập tức sửng sốt!  

Trong đại điện có khoảng ba mươi sáu người!  

Mà ba mươi sáu người này đều là cường giả Thiên Vị Cảnh!  

Thấy cảnh này, Diệp Huyên khẽ thở dài, Thiên Vị Cảnh cũng sắp thành cải trắng rồi!  

Lúc này, Vân Kỳ cười nói với Diệp Huyên: “Những Thiên Vị Cảnh này là Vân tộc ta mất mấy trăm triệu năm mới đào tạo ra được đấy!”  

Diệp Huyên gật đầu, sau đó nói: “Cô dẫn ta đến đây…”  

Vân Kỳ đáp: “Lát nữa ngươi sẽ biết!”  

Lúc này, mọi người trong điện đột nhiên hành lễ với Vân Kỳ, Vân Kỳ hỏi: “Gia gia đâu?”  

Lúc này, một ông lão cung kính đáp: “Tiểu thư, lão tổ nói tất cả mọi người đều để cô xử lý!”  

Vân Kỳ cười hỏi: “Vậy à?”  

Ông lão gật đầu: “Đúng thế!”  

Vân Kỳ nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nói: “Có lẽ mọi người đều biết người bên cạnh ta là ai!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.