Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 11285



Dập đầu!  

 

Người đàn ông vừa xuất hiện cũng không hoa hoè hoa sói, mà thật sự dập đầu!  

 

Giờ phút này, y đã sắp tuyệt vọng!  

 

Vũ Trụ Tinh Không Thần đời trước vì sao mà mất?  

 

Chính là bị vị đại lão Thiên Mệnh trước mặt đây một kiếm chém chết, mà sau khi y nhậm chức, cái mông này còn chưa ngồi ấm chỗ đây!  

 

Giờ phút này y cũng suy sụp, mẹ nó, lão tử vừa mới nhậm chức đã gặp phải chuyện như vậy... Chẳng lẽ bản thân bị chủ nhân an bài rồi?  

 

Nghĩ vậy, người đàn ông liền đổ mồ hôi lạnh!  

 

Advertisement

Mẹ nó!  

 

Giờ phút này, y thật sự khóc không ra nước mắt.  

 

Mà một bên, Thượng Tĩnh kia đã hoá đá tại chỗ!  

 

Đây là cái thao tác gì?  

 

Quỳ xuống rồi?  

 

Một vị cường giả bán bộ Thiên Tri Cảnh, hơn nữa còn là thần của Đạo Môn, thế nhưng cứ như vậy mà quỳ xuống rồi?  

 

Giờ phút này, đầu óc gã trống rỗng!  

 

Thanh Nhi thản nhiên nhìn thoáng qua Vũ Trụ Tinh Không Thần vẫn đang dập đầu, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó nói: “Ngươi đi đi!”  

 

Nghe vậy, người đàn ông kia ngây người, nhưng y rất nhanh đã phản ứng lại, chuẩn bị chạy, mà lúc này, Diệp Huyên đột nhiên nói: “Thiên Tri Cảnh có thể mượn thế, đúng không?”  

 

Người đàn ông vội vàng gật đầu: “Phải...”  

 

Diệp Huyên nhìn người đàn ông: “Ta cũng mượn được không?”  

 

Người đàn ông vội vàng gật đầu: “Có thể!”  

 

Diệp Huyên có chút tò mò: “Mượn thế, cần trả giá gì?”  

 

Người đàn ông vội nghiêm mặt nói: “Nếu là người khác, đương nhiên là cần phải trả cái giá rất lớn, nhưng Diệp công tử... Không cần trả giá gì cả!”  

 

Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó lắc đầu nói: “Cậy mạnh hiếp yếu, không phải thái độ làm người của ta! Ngươi nói thẳng trả giá gì đi!”  

 

Người đàn ông nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Trong trường hợp bình thường sẽ chia làm hai loại, một loại là ân huệ, loại khác là trả Đạo Tinh, mượn một lần, ít nhất ba tỷ Đạo Tinh trở lên, mượn càng nhiều, phải trả càng nhiều, ví dụ như, nếu như mượn ba triệu Vũ Trụ Chi Thế, ít nhất phải trả mười tỷ Đạo Tinh...”  

 

Diệp Huyên trầm lặng một lát, sau đó nói: “Vừa rồi ngươi nói ta không cần phải trả giá gì cả?”  

 

Người đàn ông hơi do dự, gật đầu.  

 

Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Ta cảm thấy ngươi nói rất tốt!”  

 

Người đàn ông biểu cảm cứng đờ.  

 

Đây là thái độ làm người của ngươi?  

 

Diệp Huyên nói: “Đến khi ta cần, làm thế nào để liên hệ với ngươi?”  

 

Người đàn ông trầm giọng nói: “Sau khi cậu đạt đến Thiên Tri Cảnh, có thể cảm ứng đạo đình Đạo Môn...”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.