Cả người Tang Thần bị đánh bay xa mấy vạn trượng, mà khi nàng ta dừng lại, thân thể đã hóa thành hư vô, chỉ còn linh hồn, hơn nữa, linh hồn còn đang dần tan biến với một tốc độ vô cùng kh ủng bố.
Tang Thần nhìn thấy một màn này, sắc mặt lập tức thay đổi, nàng ta rống giận, mở lòng bàn tay ra, rất nhanh, vô số Tín Ngưỡng Chi Lực hội tụ về nàng ta, cùng lúc đó, từng phù văn thần bí quỷ dị vờn quanh người nàng ta, dần dần, linh hồn nàng ta dần ngưng tụ thành thật!
Thấy thế, Tang Thần nhất thời thở phào nhẹ nhõm!
Trong nháy mắt vừa rồi, linh hồn của nàng ta thiếu chút nữa đã vĩnh viễn biến mất!
Tang Thần ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Huyên ở xa xa, trong mắt xuất hiện nỗi sợ sâu sắc, kiếm kỹ của kiếm tu trước mắt, cái sau quỷ dị hơn cái trước!
Dường như nghĩ đến điều gì, Tang Thần quay đầu: “Các ngươi còn không ra tay?”
Nàng ta đương nhiên cảm nhận thấy những Cổ Thần khác đều đã đến!
Lúc trước không lên tiếng, là bởi vì nàng ta cho rằng nàng ta có thể giải quyết Diệp Huyên, nhưng hiện tại không được!
Cái gì mà mặt mũi không mặt mũi, đó đều là lời tào lao, còn sống mới là quan trọng nhất!
Nghe thấy lời Tang Thần, Cổ Thần kia nhất thời phá lên cười, ngay sau đó, ông ta xuất hiện ở trước mặt Tang Thần, ông ta nhìn thoáng qua Tang Thần: “Tang Thần, ngươi có hơi tệ!”
Tang Thần mặt không chút biểu cảm nhìn thoáng qua Cổ Thần, sau đó lùi sang một bên.
Lúc này là thời điểm nàng ta suy yếu nhất, sẽ không tranh cãi nữa!
Tang Thần rất thức thời lặng lẽ lùi sang một bên, sau đó bắt đầu chữa thương!
Những chuyện tiếp theo không liên quan gì đến nàng ta nữa!
Việc cấp bách bây giờ của nàng ta là nhanh chóng chữa thương, để tránh bị người ta giậu đổ bìm leo!
Cổ Thần nhìn thoáng qua Tang Thần, sau đó cười lạnh một tiếng, ông ta cũng không giậu đổ bìm leo vào lúc này, phải giải quyết tên kiếm tu trước mắt trước mới được!
Cổ Thần nhìn về phía Diệp Huyên ở xa xa, giờ phút này linh hồn Diệp Huyên lộ ra ngọn lửa máu, mặc dù tình hình không phải tốt lắm, nhưng hơi thở lại càng ngày càng mạnh!
Cổ Thần nhìn thấy Diệp Huyên: “Ngươi là người chủ nhân bút Đại Đạo phái đến?”
Diệp Huyên không nhiều lời, hắn đột nhiên hướng về phía trước, chém mạnh một kiếm.
Cổ Thần nở nụ cười khinh thường: “Không biết tự lượng sức mình!”
Nói xong, ông ta đột nhiên bước lên trước một bước, sau đó đánh một quyền ra!
Ầm vang!
Một mảnh kiếm quang vỡ tan, cả người Diệp Huyên lập tức bay ra ngoài, trong nháy mắt hắn bay ra ngoài kia, vô số thời không Ám Giới vỡ tan!
Trong mắt Cổ Thần ánh lên tia giận dữ, chuẩn bị ra tay tiếp, mà lúc này, một người đàn ông trung niên đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Cổ Thần!
Người đến chính là Ám Giới Chủ!
Cổ Thần nhìn thấy Ám Giới Chủ, chân mày cau lại: “Ngươi muốn nhúng tay vào?”
Ám Giới Chủ mặt không chút biểu cảm: “Phải!”
Cổ Thần gằn giọng nói: “Ta thành toàn cho ngươi!”
Nói xong, ông ta đột nhiên hướng lên một bước, một bước này, nơi đây thế nhưng xuất hiện hơn mười vạn tàn ảnh!