Thượng Cổ Thần thấp giọng thở dài, sau đó nói: “Sách Thần, lời của ta, ngươi tin không?”
Sách Thần khẽ gật đầu: “Thượng Cổ Thần, thực sự ta không nghĩ ra lý do tại sao ngươi lại phản bội chúng ta, ta thật sự rất nghi hoặc!”
Thượng Cổ Thần nhìn Sách Thần chằm chằm: “Chúng ta đấu không lại hắn!”
Sách Thần khẽ nhíu mày: “Sau lưng hắn có chủ nhân bút Đại Đạo?”
Thượng Cổ Thần lắc đầu: “Không có!”
Sách Thần không hiểu: “Vậy thì tại sao?”
Thượng Cổ Thần im lặng một lúc rồi nói: “Sau lưng hắn có một cao thủ tuyệt thế!”
Sách Thần thấp giọng nói: “Mạnh cỡ nào?”
Thượng Cổ Thần nhìn Sách Thần, sau đó nói: “Trước kia nàng ta cách vô số tinh vực, sau đó suýt nữa đã gi ết chết được ta!”
Nghe vậy, ánh mắt Sách Thần bỗng thay đổi.
Nguyệt Thần cũng kinh ngạc!
Thượng Cổ Thần lại nói: “Các ngươi nhìn thấy kiếm và Huyết Mạch Chi Lực của hắn, các ngươi có nghĩ hắn là người bình thường sao?”
Hai thần im lặng.
Thượng Cổ Thần nói tiếp: “Sáu người chúng ta hiện tại liên thủ thì có thể trấn áp được hắn, nhưng, một khi người sau lưng hắn phát hiện, chúng ta chắc chắn sẽ chết! Tin ta, sáu người chúng ta liên thủ cũng không đánh được vị kiếm tư kia!”
Sách Thần và Nguyệt Thần im lặng.
Thượng Cổ Thần nói tiếp: “Các ngươi nghĩ lại mà xem, ngay cả Ám Giới Chủ cũng gọi hắn là Diệp thiếu… Hai vị, người này không đơn giản! Chúng ta đấu không lại hắn!”