Diệp Huyên lập tức quay về phủ Hữu Tướng, cũng không ai ngăn cản hắn, vì hắn là do Hữu Tướng đưa đến!
Sau khi vào phủ, Diệp Huyên trực tiếp đến nơi làm việc của Hữu Tướng!
Nhưng hắn lại bị ngăn lại!
Một ông lão nhìn Diệp Huyên: “Làm gì?”
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Có người kiếm chuyện với ta!”
Ông lão nhíu mày: “Kiếm chuyện với ngươi?”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy!”
Ông lão im lặng.
Diệp Huyên nói: “Ta muốn gặp Hữu Tướng đại nhân!”
Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Hữu Tướng đại nhân đang làm việc!”
Diệp Huyên nói: “Có người kiếm chuyện với ta!”
Ông lão thấp giọng nói: “Ngươi là con tin! Xin ngươi tự giác ngộ chút đi!”
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Bọn họ còn sỉ nhục cả Hữu Tướng!”
Ông lão nhíu mày, mà lúc này, một thị vệ áo đen bỗng xuất hiện trong sân, thị vệ nhìn Diệp Huyên, sau đó đi đến trước mặt ông lão thấp giọng nói vài câu.
Rất nhanh sau đó, ông lão nhìn Diệp Huyên: “Ngươi đánh đại công tử của Tả Tướng!”
Ông lão tức giận nói: “Sao hắn có thể sỉ nhục Hữu Tưởng được? Ngươi không thể không gây chuyện sao? Ngươi là con tin! Con tin, hiểu không?”
Diệp Huyên nói: “Vậy ngươi giao ta ra đi!”
Ông lão bị chọc cho tức không chịu nổi!
Lúc này, một âm thanh vang lên từ trong điện: “Để hắn vào!”
Nghe vậy, ông lão vội thi lễ, sau đó nhìn Diệp Huyên, lạnh lùng nói: “Đi vào đi!”
Diệp Huyên trực tiếp đi vào đại điện, trong đại điện, Hữu Tướng đang nói chuyện gì đó với một cô gái mặc áo tím, thấy Diệp Huyên đi vào, hai cô gái lập tức dừng lại.
Cô gái áo tím hiếu kỳ quan sát Diệp Huyên!
Hữu Tướng nhìn Diệp Huyên: “Ngươi đánh đại công tử nhà Tả Tướng làm gì?”
Diệp Huyên nói: “Hắn nói ta làm nam nhân của ngươi!”
Nghe vậy, Hữu Tướng bỗng nhíu chặt mày.
Diệp Huyên lại nói: “Ngươi nói hắn có đáng đánh không?”