Hùng Yến Yến im lặng hồi lâu mới hỏi: “Ông ấy đang ở đâu?”
Diệp Huyên đáp: “Thời không Linh Độ”.
Hùng Yến Yến nheo mắt: “Thời không Linh Độ?”
Diệp Huyên gật đầu.
Hùng Yến Yến nhẹ giọng hỏi: “Không phải thời không Hư Chân à?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Với thực lực hiện tại của ông ấy vẫn chưa đủ để tới thời không Hư Chân”.
Hùng Yến Yến nhìn Diệp Huyên: “Ngươi tới đây có việc?”
Diệp Huyên gật đầu: “Bắt đầu từ bây giờ các cô đi theo ta đi”.
Hùng Yến Yến chỉ nhìn hắn chứ không nói gì.
Diệp Huyên hỏi: “Có vấn đề gì không?”
Hùng Yến Yến gật đầu: “Rất nhiều”.
Diệp Huyên cười: “Nói ra đi”.
Hùng Yến Yến nhìn thẳng vào Diệp Huyên: “Ngươi rất thẳng thắn, nhưng hãy cho ta một lý do để đi theo ngươi đi”.
Diệp Huyên chậm rãi đi tới chỗ Hùng Yến Yến: “Bây giờ cô có thể tới thời không Linh Độ được không?”
Hùng Yến Yến lắc đầu: “Không”.
Diệp Huyên nói: “Ta có thể đưa cô đi”.
Hùng Yến Yến cười nhẹ: “Người khác đưa đi và mình tự đi là hai chuyện khác nhau. Vậy nên, ngươi hiểu ý ta chứ?”
Diệp Huyên nhìn Hùng Yến Yến thật sâu: “Cô muốn dựa vào thực lực của mình để tới đó?”
Hùng Yến Yến gật đầu.
Diệp Huyên chớp mắt hỏi: “Cô chắc chứ?”
Hùng Yến Yến nhìn Diệp Huyên: “Ngươi đến từ thời không Linh Độ?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Đến từ một vũ trụ khác. Ta tới đây vì muốn mở thư viện ở đây, nói một cách đơn giản là ta muốn thay đổi trật tự ở đây và thiết lập một trật tự hoàn toàn mới”.
Hùng Yến Yến nói: “Nếu ta không đồng ý thì ngươi sẽ làm gì?”
Diệp Huyên cười bảo: “Không bao lâu nữa quân đội của ta sẽ tới đây, đến lúc đó cô sẽ phải nói chuyện với người khác”.