Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 12176



Nghe vậy, ánh mắt mọi người đều nhìn vào kiếm của cô gái áo trắng.

Diệp Huyên có phần không hiểu: “Thanh Nhi, kiếm của nàng ta là?”

Thanh Nhi váy trắng bình tĩnh nói: “Cũng giống như bọn họ, đều ẩn chứa một loại pháp tắc thần bí chưa biết bên trong!”

Pháp tắc thần bí!

Diệp Huyên nhìn cô gái áo trắng, lúc này, cô gái áo trắng và Diệp Thanh Thanh đã tách ra, hai người đều không xuất thêm chiêu kiếm nào.

Mà hiện tại, hai bên cũng hình thành thế giằng co trong sân!

Lúc này, người đàn ông song đồng linh hồn khôi phục lại ở phía xa kia bỗng lên tiếng: “Các ngươi không phải người của thần điện Hư Chân!”

Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Tất nhiên không phải… Đương niên, chuyện này không quan trọng, quan trọng là, các ngươi không phải nhìn thấy ta là không vui sao?”

Người đàn ông song đồng nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Ngươi chính là Kháo Sơn Vương trong lời Tội Vương kia!”

Kháo Sơn Vương!

Diệp Huyên đen mặt!

Người đàn ông song đồng nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Vốn dĩ muốn đi tìm ngươi, không ngờ ngươi lại chủ động tìm đến, nếu đã như vậy, bây giờ cứ giải quyết ngươi thôi!”

“Vậy sao?”

Lúc này, Đồ ở bên cạnh bỗng chầm chậm bước ra, nàng ấy nhìn người đàn ông song đồng, xòe tay, kiếm Thanh Huyên bỗng bay vào trong tay nàng ấy, khẽ cười: “Ngươi là cái thá gì chứ?”

Vừa dứt lời, nàng ấy bỗng nhiên biến mất!

Lúc này, cô gái áo trắng ở phía xa đột nhiên nheo mắt, đang định xuất kiếm nhưng khi ấy, một luồng kiếm quang bỗng chém đến trước mặt nàng ta.

Ánh mắt cô gái áo trắng chợt trở nên lạnh lẽo, nâng tay chém ra một kiếm!

Ầm!

Hai luồng kiếm quang bùng nổ, sau đó, Diệp Thanh Thanh lao đến trước mặt cô gái áo trắng, lại chém xuống một kiếm!

Cô gái áo trắng không hệ lo sợ, thẳng tay cầm kiếm chém giết.

Rầm rầm!

Thoáng chốc, hai luồng kiếm quang lập tức bùng nổ trong sân!

Tiếp đó, hai cô gái lại lao vào đại chiến!

Hai bên đều nhìn đối phương không thuận mắt!

Mà lúc này, Đồ cũng đã chém giết đến trước mặt người đàn ông trung niên, ánh mắt người đàn ông trung niên chợt hung tợn, hắn ta bỗng gào lên, tay cầm trường thương đâm mạnh về phía trước, chớp mắt, vô số hơi thở linh hồn kinh sợ lao ra từ trong thân thể hắn ta!

Thế nhưng, chuyện hắn không biết là, thanh kiếm trong tay Đồ lại có công hiệu kiềm chế linh hồn!

Vù!

Trong tầm mắt của mọi người, kiếm Thanh Huyên lập tức xé nát luồng hơi thở linh hồn đáng sợ kia, ngay sau đó, trường kiếm đâm thẳng đến, xuyên qua giữa trán linh hồn người đàn ông trung niên!

Ầm!

Linh hồn người đàn ông trung niên lập tức bị ghim chặt tại chỗ, sau đó, linh hồn bỗng bùng cháy, sau đó lại bị kiếm Thanh Huyên hấp thụ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.