Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 12329



Thời không xung quanh đột nhiên nứt ra!

Mà ngay lúc này, tiểu tinh linh bỗng nói: “Đại ca, hắn là ca ca của tỷ tỷ váy trắng!”

Nghe vậy, người khổng lỗ sững người, hắn ta nhìn tiểu tinh linh chằm chằm: “Là ngươi!”

Tiểu tinh linh bình tĩnh nói: “Hắn là ca ca của tỷ tỷ váy trắng, nếu ngươi đánh hắn, đến lúc đó tỷ tỷ váy trắng sẽ lột da ngươi ra đấy!”

Sắc mặt người khổng lồ bỗng chốc có chút kiêng dè!

Tỷ tỷ váy trắng!

Cô gái kia!

Người khổng lồ nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Huyên, lập tức có chút do dự!

Chuyện này phải làm sao?

Bỏ qua tên này?

Nhưng mặt mũi giấu vào đâu?

Không bỏ qua?

Nhỡ đâu cô gái kia thật sự đến gây chuyện với mình, với thực lực bản thân hắn ta, đánh với đối phương thì phần thắng không lớn!

Nghĩ đến đây, người khổng lồ nhìn Diệp Huyên: “Tên loài người, có muốn rèn luyện chút không?”

Rèn luyện!

Nếu đánh thắng, thì bỏ qua đối phương, nếu đánh thua, cũng có thể để đối phương đi vào, như vậy, mặt mũi cũng giữ được!

Không cần định sống chết, cũng không cần dính nhân quả!

Rèn luyện!

Nghe thấy lời của người khổng lồ, Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Có thể!”

Hắn cũng muốn đánh một trận với người khổng lồ này!

Người khổng lồ nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Ta cũng dùng hết toàn lực đấy!”

Diệp Huyên cười nói: “Mời!”

Nói rồi, hắn xòe tay, thoáng chốc, vô số kiếm ý Nhân Gian từ trong lòng bàn tay hắn phóng thẳng lên trời!

Chớp mắt, nghìn vạn thanh kiếm đã xuất hiện trên đầu Diệp Huyên!

Kiếm nhiều như đại dương!

Thấy vậy, người khổng lồ kia nheo hai mắt, hắn ta cũng không nói dông dài, xòe tay, cây búa khổng lồ trong tay bỗng phóng lên trời, thoáng chốc, trên trời xuất hiện một vùng sáng vàng kim chừng vạn trượng, còn cây búa kia thì xuất hiện ngay trung tâm vùng sáng kia!

Diệp Huyên bỗng nói: “Chém!”

Vừa dứt lời, kiếm Thanh Huyên trong tay hắn lập tức mang theo nghìn vạn thanh kiếm Nhân Gian chém về phía người khổng lồ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.