Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 12454: Phiên ngoại 7: Không giết thì thôi!



Lập tức diệt gọn!

Dương Huyên bỗng ra tay, khiến mọi người trong sân đều ngây người như phỗng.

Một lời không hợp thì giết người người?

Lý U U cũng trợn tròn hai mắt, ánh mắt vô cùng khó tin, nàng ta kinh sợ vì Dương Huyên một lời không hợp đã giết người, mà cũng kinh sợ vì thực lực của Dương Huyên.

Phải biết rằng, Mạc công tử này là cao thủ Tông Sư Cảnh đấy!

Mà hắn ta lại bị diệt gọn rồi sao?

Không phải nói vị Dương công tử này không biết tu luyện, là một phế vật hay sao?

Trong lúc mọi người kinh sợ, Dương Huyên đã đi đến trước thi thể của Mạc công tử kia, sau đó rất thành thạo lấy nhẫn chứa đồ trên tay xuống, rồi bỏ vào trong túi.

Mọi người: “…”

Dương Huyên bỗng nhìn sang Lý U U ở bên cạnh, thấy Dương Huyên nhìn sang, vẻ mặt Lý U U bỗng chốc thay đổi, theo bản năng lùi lại vài bước.

Lúc này, tâm trạng nàng ta như mưa giông gió bão, bởi vì sự thật trước mắt nói cho nàng ta biết, vị Dương công tử này căn bản không phải phế vật, không những không phải phế vậy, mà thực lực còn cực kỳ đáng sợ.

Dương Huyên nhìn Lý U U, ánh mắt bình tĩnh đến đáng sợ: “U U cô nương, ta có một chuyện này không hiểu được, ngươi và ta không thù không oán, tại sao phải xúi giục Mạc công tử ức hiếp ta?”

Lý U U vội nói: “Diệp công tử chớ có hiểu lầm, hành động của Mạc công tử không liên quan đến ta, đều là hành vi cá nhân của hắn”.

Dương Huyên nhìn Lý U U chằm chằm, không nói gì.

Lý U U sợ hãi trong lòng, bởi vì nàng ta cảm nhận được một luồng thế đáng sợ, sức ép vô hình khiến nàng ta cảm giác nghẹt thở như bị dìm dưới nước.

Mà lúc này, Dương Huyên bỗng dời mắt, bình tĩnh nói: “U U cô nương, chuyện này dừng tại đây”.

Nói rồi, hắn quay người rời đi.

Thấy vậy, Lý U U bỗng chốc thở pháo một hơi, như bỏ được gánh nặng.

Khoảnh khắc vừa này, nàng ta cảm nhận được sự lạnh lẽo từ trong tận xương cốt.

Người đàn ông trước mắt này, lại muốn giết nàng ta!

Không phải nói vị Dương công tử này là phế vật sao?

Lý U U nhíu chặt mày.



Dương Huyên sau khi trở về phòng mình thì ngồi trên giường, hai tay chậm rãi tạo kết ấn.

Tu luyện.

Đương nhiên là hắn có thể tu luyện, hơn nữa, so với người khác còn tu luyện nhanh hơn nhiều.

Cảnh giới võ đạo Huyền Giới chia làm chín cấp, sau chín cấp thì là Tông Sư, mà sau Tông Sư là Đại Tông Sư, sau Đại Tông Sư là Thần Biến Cảnh, sau đó nữa là Thiên Nhân Cảnh và Pháp Tướng Cảnh.

Mà hiện tại hắn là Thần Biến Cảnh.

Sở dĩ hắn tu luyện nhanh như vậy, hoàn toàn là vì trong đầu hắn có một công pháp thần bí, cũng chính là công pháp hiện tại hắn đang tu luyện, vũ trụ Quan Huyên pháp.

Từ nhỏ hắn đã tu luyện theo công pháp này, vì vì, tốc độ tu luyện càng nhanh hơn.

Còn về công pháp này là cấp bậc gì, hắn cũng không biết.

Lúc trước, sở dĩ cao thủ Diệp Tộc đến dạy hắn bị hắn làm cho tức giận bỏ đi, không phải vì hắn không muốn học, mà là các cao thủ Diệp Tộc đến dạy hắn thực sự cấp bậc quá thấp, thấp đến mức hắn hoàn toàn không có hứng thú học.

Mà bởi vì những ký ức vụn vặt trong đầu hắn thực sự quá kinh ngạc, vì vầy hắn cũng không dám để lộ ra ngoài, không những vậy, thực lực cũng phải che giấu.

Thất phu vô tội, tài giỏi có tội.

Lúc không có thực lực tuyệt đối, làm người thì vẫn phải khiêm tốn chút.

Dù sao, hiện tại hắn rất yếu, hơn nữa, Dương Tộc cũng rất yếu, nếu quá kinh hãi thế tục thì bản thân dễ rước họa vào thân.

Như nghĩ đến gì đó, Dương Huyên bỗng nhìn kiếm Thanh Huyên trước mặt, rơi vào trầm mặc.

Vừa nãy là lần đầu tiên hắn giết người.

Thế nhưng, hắn cũng không cảm thấy có gì kỳ lạ.

Như vậy bình thường sao?

Chắc chắn không bình thường.

Dương Huyên nhíu chặt mày, chẳng lẽ bản thân trước kia không phải người tốt?

Dương Huyên lắc đầu khẽ cười, không nghĩ nhiều thêm.

Mấy năm nay, bản thân bởi vì quá để ý đến chuyện quá khứ, vì vậy cứ sống ngơ ngơ dại dại, bỏ phí biết bao năm tháng.

Hiện tại, hắn không muốn bởi vì quá khứ mà ảnh hưởng đến bản thân.

Sau khi từ hôn, hắn muốn đi khắp nơi nhìn ngắm thử xem.

Dương Huyên thôi nghĩ ngợi, bắt đầu tu luyện.

Hai canh giờ trôi qua.

Buổi đêm.

Dương Huyên rời phòng, lên thuyền bay, sao đầy trời, ánh trăng nhàn nhạt rọi xuống, áo lên một lớp màu bạc lên thuyền bay.

Dương Huyên nhìn tinh không vô biên kia, tự cảm thấy mình nhỏ bé, lại cảm thấy cực kỳ hiếu kỳ về tinh không vô biên kia.

Tất thảy những thứ này, thật sự là do thần tạo ra sao?

Hắn đã đọc thần tịch của Chúng Thần Điện, trong thần tịch nói, mọi thứ trên thế gian này, đều do thần tạo ra.

Chúng Thần Điện.

Đây là thế lực lớn mạnh nhất của Huyền Giới, không có ai khác, hắn chính là thế lực mạnh nhất, bất kỳ thế gia hay tông môn nào, cũng phải được sự cho phép từ Chúng Thần Điện, thì mới có thể tồn tại ở Huyền Giới này.

Một vài đế quốc lớn mạnh khác, tân hoàng thượng nhiệm nhất định phải được đích thân giáo chủ đăng cơ, nếu không, hoàng đế như ngươi sẽ không hợp pháp.

Thần quyền trên hoàng quyền, ngự trị mọi thứ.

“Dương công tử”.

Ngay lúc này, một âm thanh bỗng vang lên từ bên cạnh.

Dương Huyên thôi nghĩ, quay đầu nhìn sang, cách đó không xa có một cô gái đang đứng, chính là Lý U U.

Lúc này Lý U U mặc một bộ váy dài màu trắng, khoác một bộ tuyết bào bên ngoài, tóc dài búi cao thành tóc đuôi ngựa, tư thế hiên ngang oai hùng.

Vẻ ngoài Lý U U đương nhiên là xinh đẹp, phải biết rằng, nàng ta ở Thanh Thành này được xưng là đệ nhất mỹ nữ.

Dương Huyên thôi nghĩ, khẽ cười nói: “U U cô nương”.

Lý U U chậm rãi bước đến trước mặt Dương Huyên, nàng ta nhìn Dương Huyên chằm chằm: “Dương công tử lần này là đến Trung Châu?”

Dương Huyên gật đầu.

Lý U U hỏi: “Thành hôn?”

Dương Huyên lắc đầu: “Từ hôn”.

Nghe vậy, ánh mắt Lý U U bỗng có chút kinh ngạc: “Từ hôn?”

Dương Huyên gật đầu.

Lý U U không hiểu: “Tại sao chứ?”

Dương Huyên cười nói: “Người đơn bạc bất tài như vậy, sao dám làm lỡ người?”

Lý U U lắc đầu khẽ cười: “Dương công tử chớ khiêm tốn như vậy, ngươi có thể một kiếm gi3t chết Mạc công tử, vậy chứng minh ít nhất ngươi cũng là Đại Tông Sư Cảnh, trẻ tuổi như vậy mà đã đạt đến Đại Tông Sư Cảnh, chớ có nói ở Thiên Thanh Thành chúng ta, dù ở cả Huyền Giới này, cũng là tuyệt thế thiên tài hiếm có”.

Dương Huyên bỗng hỏi: “U U cô nương có chuyện gì?”

Lý U U như tức giận nói: “Thế nào, không có chuyện thì không thể đến tìm ngươi?”

Dương Huyên khẽ cười, sau đó quay người nhìn về phía xa.

Thấy Dương Huyên như vậy, Lý U U nhíu chặt mày, tên đàn ông này có ý gì?

Lý U U nói: “Dương công tử…”

Dương Huyên bỗng nói: “U U cô nương, nếu không có chuyện gì, thì ta đi nghỉ ngơi đây”.

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Thấy Dương Huyên rời đi, Lý U U lập tức sững sờ tại chỗ.

Không quan tâm đ ến bản thân nàng ta?

Lúc trước nàng ta đi đến bất cứ nơi nào, bên cạnh đều không thiếu đàn ông nịnh hót lấy lòng, chỉ cần nàng ta sử dụng chút thủ đoạn, thì những tên đàn ông đó sẽ tình nguyện vì nàng ta xông pha khói lửa, thể hiện bản thân!

Mà người đàn ông trước mắt này lại không quan tâm đ ến nàng ta.

Lý U U khẽ cười: “Đang dùng chiêu lạt mềm buộc chặt sao?”

Vài năm nay, đàn ông theo đuổi nàng ta không ít, thủ đoạn theo đuổi gì nàng ta cũng đã gặp, kể cả lạt mềm buộc chặt.

Lý U U khẽ nhếch miệng: “Thú vị đấy”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.