Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 1385-1388



1385: Long Hồn Và Long Lực!


Long Hồn và long lực!
Khí tức quanh Diệp Huyên lập tức tăng vọt.


Không những thế, hắn còn thôi thúc cả sức mạnh thứ ba - Ma Kha lực.

Trước đó hắn muốn thử xem giới hạn của mình đến đâu nên không sử dụng ba con át chủ bài này, nhưng lúc này đối thủ thật sự muốn lấy mạng hắn rồi, còn giấu bài nữa thì đồng nghĩa với chịu chết.

Thấy khí tức trên người Diệp Huyên tăng lên vùn vụt, lão già khẽ nhíu mày, thanh kiếm trong tay b ắn ra còn nhanh hơn tia chớp.

Diệp Huyên cũng đâm kiếm tới.

Ruỳnh!
Kiếm của lão già bị kiếm của hắn đỡ lấy, mà bản thân hắn chỉ lùi lại chưa đến một trượng
Chân mày lão già nhíu lại càng sâu, lại giơ kiếm lên.

Choang!
Hai thanh phi kiếm bổ xuống thanh kiếm trong tay, lão già lùi lại mấy bước, lập tức lại có những thanh phi kiếm khác chém tới.


Lão cau mày, vung ra một đường kiếm.

Rầm!
Một quầng kiếm quang chói lòa bùng nổ như núi lửa, thiêu sạch những thanh phi kiếm đang toan bay đến..

1386: Đại Địa Chi Lực Vô Cùng Vô Tận!  


Trận thế này đã hoàn toàn áp đảo Kiếm Tông và Võ Viện của Thần Võ Thành rồi!  

Tinh chủ gật đầu: “Chuyện này giao cho ngươi làm, những người còn lại do Khô đại sư chỉ huy theo dõi Đường tộc và Yêu tộc, ngăn bọn họ tiếp viện cho Thần Võ Thành”.  

Nói xong, ông ta đứng dậy rồi biến mất.  

Trong điện, Khô đại sư nhìn Tần Thiên: “Cẩn thận Diệp Huyên này, đừng đánh giá thấp hắn”.  

Tần Thiên gật đầu: “Bên phía Đường tộc và Yêu tộc thì làm phiền lão Khô nhé!”  

Khô đại sư gật đầu, dẫn mọi người rời đi.  

Tần Thiên cũng đi luôn.  

…  

Hải vực Di Thiên.  

Diệp Huyên ngự kiếm đi một lúc lâu thì tới một hòn đảo, hòn đảo rất lớn, là hòn đảo lớn nhất hắn thấy ở hải vực Di Thiên này!   

Diệp Huyên đứng trên đất, đạo tắc Đại Địa chợt ngưng tụ ở giữa chân mày của hắn.  


Diệp Huyên hỏi: “A Việt cô nương, bây giờ nên làm sao đây?”  

A Việt ở trong tháp Giới Ngục nói: “Sử dụng đạo tắc Đại Địa cảm nhận Đại Địa Chi Lực xung quanh, sau đó sử dụng Đại Địa Chi Lực cảm nhận Địa Mạch Chi Lực ở chỗ sâu, cuối cùng là hấp thụ những Địa Mạch Chi Lực kia, làm xong thì nó sẽ tỉnh!”  

Nghe vậy, Diệp Huyên vội làm theo, chẳng mấy chốc, dưới sự giúp đỡ của đạo tắc Đại Địa, hắn cảm nhận được Đại Địa Chi Lực xung quanh!  

Đại Địa Chi Lực vô cùng vô tận!  

Hắn vội vàng theo Đại Địa Chi Lực cảm nhận Địa Mạch Chi Lực mà A Việt nói, một lúc lâu sau đó, Diệp Huyên trầm giọng bảo: “A Việt cô nương, ta không cảm nhận được!”  

A Việt đáp: “Vậy ngươi khóc đi!”  

Diệp Huyên: “…”  

A Việt khinh bỉ: “Ngươi tưởng là đơn giản thế à? Có lòng một chút đi! Địa Mạch Chi Lực ẩn náu ở chỗ sâu, nếu ngươi không có lòng thì sao cảm nhận được nó đây?”  

Diệp Huyên gật đầu, hắn tập trung tinh thần, một lát sau, hắn lại bắt đầu từ từ cảm nhận Địa Mạch Chi Lực một lần nữa, mà một lúc lâu sau đó, hắn vẫn không cảm nhận được gì.  

Diệp Huyên im lặng một lúc, sau đó thẳng thừng sử dụng Long Hồn, sau khi sử dụng nó, tinh thần lực và thần hồn của hắn lập tức mạnh hơn gấp mấy lần! 


1387: Nó Sắp Tỉnh Rồi".  


Cứ thế kéo dài đến nửa canh giờ sau, sắc mặt Diệp Huyên chợt thay đổi, vì hắn cảm nhận được chút năng lượng như có như không, năng lượng này rất giống với Đại Địa Chi Lực, nhưng còn tinh thuần hơn Đại Địa Chi Lực!  

Địa Mạch Chi Lực!  

Diệp Huyên biết đây chắc chắn là Địa Mạch Chi Lực!  

Hắn tiếp tục tìm kiếm cảm nhận, chẳng mấy chốc, hắn phát hiện ngày càng có nhiều Địa Mạch Chi Lực, những lực lượng này ẩn náu rất sâu, rất khó phát hiện!  

Lúc này, A Việt chợt lên tiếng: “Sử dụng đạo tắc Đại Địa, hấp thu chúng!”  

Nghe vậy, Diệp Huyên vội làm theo.  

Chẳng mấy chốc, những Địa Mạch Chi Lực kia bắt đầu tập trung về phía hắn dưới sự hấp dẫn của đạo tắc Đại Địa, sau khi đạo tắc Đại Địa giữa chân mày hắn hấp thu những lực lượng này, màu sắc của nó ngày càng đậm hơn…  

Khoảng nửa canh giờ sau, đạo tắc Đại Địa ở giữa chân mày Diệp Huyên đột nhiên không ngừng rung lên, phát ra ánh sáng vàng chói mắt, trong khoảnh khắc đó, Diệp Huyên đột nhiên ngẩng đầu, một lực lượng mạnh mẽ từ trong cơ thể hắn phóng lên cao, xông thẳng vào mây xanh!  

Lúc này, hắn thật sự cảm thấy mình chính là chủ của đất, cảm thấy mình có thể lật trời…

Sức mạnh!  

Lúc này đây, Diệp Huyên cảm giác được trong cơ thể mình đang tràn trề sức mạnh vô vùng vô tận!  


Loại sức mạnh này khiến hắn có cảm giác bản thân là thiên hạ vô địch!  

Mà đúng lúc này, đạo tắc Đại Địa giữa lông mày hắn đột nhiên rung lên kịch liệt!  

Diệp Huyên biến sắc: "Xảy ra chuyện gì?"  

A Việt nói: "Nó sắp tỉnh rồi".  

Diệp Huyên trầm giọng nói: "Nó tỉnh rồi thì có đánh ta không?"  

A Việt đáp: "Không biết!"  

Diệp Huyên: "..."  

A Việt lại nói: "Nếu nó đánh ngươi thì dùng tháp trấn áp nó đi, hiện tại nó đang ở trong tháp, nó không đánh lại tháp đâu!"  

Nghe vậy, Diệp Huyên cũng hơi thả lòng trong lòng, vậy thì cũng được!  

Nếu không, đạo tắc nào mà cũng giống như A Việt này thì có còn muốn để người ta sống không hả!  

Lúc này, Địa Mạch Chi Lực cùng Đại Địa Chi Lực ở xung quanh đột nhiên biến mất. 


1388: Đuổi Theo Mau!" 


Mà đạo tắc Đại Địa kia cũng dần bình tĩnh lại!  

Diệp Huyên nhìn đạo tắc Đại Địa, không nói gì.  

Bỗng nhiên, đạo tắc Đại Địa xoay người bỏ chạy!  

Diệp Huyên: "..."  

A Việt đột nhiên cả giận nói: "Còn đứng ngơ ra đó làm gì! Đuổi theo mau!"  

Nghe thế, Diệp Huyên vội vã đuổi theo, nhưng hắn phát hiện, đạo tắc Đại Địa này chạy nhanh thật!  

Lúc này, A Việt nói: "Thôi thúc cái tháp rách này đi! Để nó hỗ trợ ngươi!"  

Diệp Huyên vội vàng thôi thúc tháp Giới Ngục, lần này tháp Giới Ngục không từ chối nữa mà lập tức xuất hiện giữa lông mày hắn, một khắc sau, một luồng sức mạnh kỳ lạ đột nhiên lóe lên ở xung quanh, chẳng mấy chốc, đạo tắc Đại Địa đang chạy trốn ở xa xa kia bị một luồng sức mạnh thần bí bao phủ. Một khắc sau, nó đột ngột biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện lại thì đã ở trước mặt Diệp Huyên!  

Diệp Huyên đang định nói chuyện thì tháp Giới Ngục đã bay đến đâm thẳng vào đạo tắc Đại Địa!  

Ầm!  

Đạo tắc Đại Địa bị húc bay ra ngoài, mà tháp Giới Ngục kia lại tiếp tục lao về phía nó...  

Diệp Huyên: "..."  


Một lát sau, đạo tắc Đại Địa đột nhiên bay đến trước mặt Diệp Huyên, dính sát vào Diệp Huyên như đang cầu xin giúp đỡ!  

Tháp Giới Ngục còn đang định đánh tới tiếp thì Diệp Huyên vội vàng nói: "Dừng lại đã, nó biết sai rồi! Không cho đánh nó nữa!"  

Tháp Giới Ngục dừng lại, nó lắc qua lắc lại một lát rồi trở về trong cơ thể Diệp Huyên.  

Diệp Huyên nhìn đạo tắc Đại Địa trước mặt: "Sao lại chạy?"  

Im lặng một chốc, một giọng nói đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Huyên: "Sợ..."  

Giọng nói có chút non nớt, khá giống một đứa trẻ.  

Biết nói!  

Diệp Huyên ngây cả người, sau đó hỏi lại: "Sợ gì?"  

Giọng nói kia lại vang lên: "Sợ nó..."  

Diệp Huyên lắc đầu, không cần hỏi cũng biết là sợ tháp Giới Ngục! Quá khứ của cái tháp nhỏ này chắc chắn không phải là một kẻ hiền lành gì! Sau này phải đề phòng nó hơn mới được!  

Diệp Huyên hồi thần lại, sau đó cười nói: "Đừng sợ, ngươi đi theo ta là được, được không?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.