Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 1756-1759



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

1756: Tìm Đạo Tắc!


Đến lúc đó đi đâu tìm nhiều kiếm Đạo Cảnh như vậy để hấp thụ đây?
Thật sự là một cái động không đáy mà!
Lúc này, A Việt chợt xuất hiện trước mặt Diệp Huyên: “Cảm thấy thế nào?”
Diệp Huyên đáp: “Cảm thấy không giống với trước kia! Hơn nữa, ta phát hiện dường như thần thức của mình cũng mạnh hơn rất nhiều”.


A Việt gật đầu: “Bây giờ ngươi nâng cao một cảnh giới, các phương diện cũng sẽ được tăng cường, nhưng với thực lực của ngươi bây giờ vẫn không thể đối phó với đạo tắc tầng sáu”.

Diệp Huyên hỏi: “Vậy nên làm sao đây?”
A Việt hờ hững nói: “Không phải vẫn còn có ta sao?”
Diệp Huyên vội nói: “Phải phải, có A Việt cô nương, đương nhiên sẽ không có vấn đề rồi!”
A Việt nói: “Chỉ sợ nó đã rơi vào tay người khác thôi!”
Diệp Huyên hỏi: “Nếu nó đã rơi vào tay người khác thì phải làm thế nào?”
A Việt nhìn Diệp Huyên một cái: “Nếu là bị ép thu phục thì cướp lại, còn nếu tự nguyện đi theo thì lừa về, không phải người giỏi lừa gạt lắm sao?”
Diệp Huyên: “…”
A Việt lại phàn nàn: “Mau đi đi! Ta muốn ngủ một giấc! Không có chuyện gì đừng làm phiền ta, nếu không ta sẽ đánh người đấy”.

Nói xong, nàng ta bèn muốn đi.

Lúc này, Diệp Huyên đột nhên nói: “A Việt cô nương, tìm thấy đạo tắc tầng sáu, ta có thể tiến vào tầng bảy chưa?”
Tầng bảy!
Hắn vẫn chưa quên tầng bảy còn có một cái hộp và võ học có một không hai kia!
Võ học có một không hai!
Nếu luyện được Nhất Kiếm Vô Lượng gì đó, với thực lực của hắn bây giờ, có lẽ đã có thể một kiếm gi3t chết Tinh chủ rồi!
A Việt im lặng một lát rồi nói: “Nếu ta liên thủ với đạo tắc tầng sáu thì sẽ có thể cho ngươi đi lên tầng bảy! Đương nhiên bản thân ngươi vẫn sẽ gặp nguy hiểm nhất định, vì bây giờ chúng ta không có đạo tắc tầng bảy, nếu ngươi cứ muốn xông vào chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề!”
Diệp Huyên cười khổ: “A Việt cô nương, sao cả tháp này cũng không thể đi vào tầng thứ bảy vậy?”
A Việt nói: “Vì bây giờ nó vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh, ngươi nên thấy vui vì điều này!”

Nói xong, nàng ta xoay người rời đi.

Một lát sau, Diệp Huyên rời khỏi tháp Giới Ngục, lặng lẽ đi tới Thần Quốc!
Tìm đạo tắc!
Việc hắn cần làm bây giờ là cố hết sức tìm thấy nhiều đạo tắc hơn, một là vị sự ổn định của tháp Giới Ngục, hai là vì nâng cao thực lực của mình!
Thực lực mạnh mẽ mới có thể tự vệ!
.


1757: Giáp Thiên Thần Cấp Bậc Đạo Cảnh!  


Diệp Huyên nhíu mày: “Có chuyện gì à?”  

Tinh chủ nhìn Diệp Huyên: “Ngươi thật sự có thể mang thi thể của Cổ tinh chủ về sao?”  

Diệp Huyên hờ hững nói: “Có tin hay không là tùy ông”.  

Tinh chủ bấm ngón tay, một chiếc nhẫn chứa đồ bay tới trước mặt Diệp Huyên.  

Diệp Huyên nhìn một cái, bên trong nhẫn chứa đồ chỉ có một cái giáp!  

Giáp Thiên Thần cấp bậc Đạo Cảnh!  

Tinh chủ nhìn thẳng vào Diệp Huyên: “Nếu ngươi giở trò thì ngươi nhất định sẽ hối hận, ta đảm bảo”.  

Nói xong, ông ta xoay người rời đi.  

Diệp Huyên cất nhẫn chứa đồ, sau đó để giáp Thiên Thần vào trong tháp Giới Ngục: “A Việt cô nương, thứ này có vấn đề gì không?”  

A Việt ở tầng năm quan sát giáp Thiên Thần trước mặt: “Ngươi cần thứ rác rưởi này làm gì?”  

Diệp Huyên: “…”  

Lúc này, giáp Thiên Thần trước mặt A Việt đột nhiên rung lên, ngay sau đó, một tia sáng đen bắn về phía nàng ta!  


A Việt giơ tay lên đánh một cái.  

Ầm!  

Tia sáng đen kia lập tức bị đánh nát, sau đó, A Việt cho giáp Thiên Thần kia một trận no đòn!  

Diệp Huyên lắc đầu, có phải giáp Thiên Thần này bị ngu không? Tự nhiên lại đi trêu vào A Việt này, thế này chẳng phải là thèm ăn đánh à?   . Truyện Tiên Hiệp

Một lúc sau, giáp Thiên Thần kia mới chịu yên!  

A Việt nói: “Thứ này không có vấn đề gì, chỉ thiếu đòn thôi”.  

Nói xong, nàng ta ném giáp Thiên Thần đi!  

Giáp Thiên Thần bị ném thẳng xuống tầng một, khi đến tầng một, giáp Thiên Thần này phát hiện ra linh thụ Tiểu Linh Nhi trồng, một khắc sau, nó bay thẳng tới trước một cây linh thụ, biến thành một tia sáng đen bao phủ lấy nó, linh thụ và linh quả kia lập tức bị nó cắn nuốt.  

Ngay sau đó, nó lại đi cắn nuốt linh thụ thứ hai, nhưng lúc này, Tiểu Linh Nhi lại xuất hiện trước mặt nó!  

Tiểu Linh Nhi siết chặt tay, cô bé tức đến mức xanh mặt, ánh mắt lạnh như băng khiến người ta không rét mà run.  

Sau một thoáng yên tĩnh, Tiểu Linh Nhi chợt thét to như dã thú: “A a a a a a a a a a!!!!!”  

Chẳng mấy chốc, giáp Thiên Thận bị Tiểu Linh Nhi đuổi chạy khắp nơi trong tháp Giới Ngục. 


Chương 1758


Không phải nó chưa phản kháng, nhưng sau khi Tiểu Linh Nhi lấy thanh kiếm trên đỉnh tháp ra, nó đã hoàn toàn từ bỏ việc phản kháng!  

Bên ngoài tháp Giới Ngục, Diệp Huyên lắc đầu, không cần phải nói, bây giờ không có ai cứu được giáp Thiên Thần này hết!  

Diệp Huyên thôi suy nghĩ, tiếp tục đi về phía trước!  

Điểm đến là Thần Quốc!  

Một lát sau, Diệp Huyên đi tới trước thi thể của Cổ Đạp Thiên, hắn lén nhìn xung quanh, không thấy gì cả, một lát sau, hắn bay đến trước mặt Cổ Đạp Thiên, ông ta bị trói bằng xích sắt màu đen. Xích sắt đen nhánh, nhưng ở giữa lại có một đường đỏ như máu.  

Diệp Huyên đang muốn ra tay thì lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên: “Ngươi không phá được sợi xích này đâu!”  

Diệp Huyên giật mình, ai đang nói chuyện vậy?  

Hắn nhìn một vòng xung quanh, sau đó nhìn về phía Cổ Đạp Thiên trước mặt: “Ông… Ông còn sống?”  

Lúc này, Cổ Đạp Thiên trước mặt hắn đột nhiên ngẩng đầu, bấy giờ, Diệp Huyên phát hiện mắt của Cổ Đạp Thiên đã biến mất, chỉ còn lại hai cái hố đen ngòm!  

Cổ Đạp Thiên lắc đầu: “Ta đã chết từ nghìn năm trước rồi!”  

Diệp Huyên bình tĩnh lại: “Tiền bối, vậy bây giờ ông là… xác chết trỗi dậy sao?”  

Cổ Đạp Thiên: “…”  

Diệp Huyên nhìn Cổ Đạp Thiên, hơi đề phòng. Dù sao thì cẩn thận vẫn hơn!  


Một lát sau, Cổ Đạp Thiên lắc đầu: “Chỉ là một tia thần hồn mà thôi!”  

Nói xong, ông ta nhìn Diệp Huyên: “Ngươi là người của Kiếm Tông à?”  

Diệp Huyên hơi do dự, đang định đáp lời thì Cổ Đạp Thiên lại nói: “Còn nhỏ mà đã là Kiếm Thánh, hơn nữa… Ngươi không tệ đâu”.  

Diệp Huyên lắc đầu: “Tiền bối quá khen!”  

Cổ Đạp Thiên nhẹ giọng nói: “Hôm nay Thần Quốc lại muốn trở lại xâm lược rồi à?”  

Diệp Huyên gật đầu.  

Cổ Đạp Thiên im lặng một lát rồi nói: “Liên Minh Trật Tự ta bây giờ có người phong Đế không?”  

Phong Đế?  

Diệp Huyên nhíu mày: “Có ý gì? Là cao thủ trên Chứng Đạo Cảnh ư?”  

Cổ Đạp Thiên lắc đầu: “Trên Chứng Đạo Cảnh là Chưởng Đạo Cảnh, trên nữa là Thiên Đạo Cảnh, trên Thiên Đạo Cảnh mới là Đế, Liên Minh Trật Tự bây giờ có người phong Đế chứ?”  

Diệp Huyên ngẫm nghĩ một lát rồi lắc đầu: “Hình như là không?”  

Theo suy đoán của hắn, mấy người Tinh chủ nhiều nhất chỉ là Thiên Đạo Cảnh thôi. 


1759: Đoạt Xác!  


Cổ Đạp Thiên trầm giọng nói: “Ngay cả một người phong Đế cũng không có thì sao chống lại Thần Quốc này được?”  

Diệp Huyên lắc đầu: “Tiền bối, ta đưa ông đi khỏi đây!”  

Cổ Đạp Thiên nói: “Thiếu niên, ta có một yêu cầu quá đáng, không biết ngươi có thể thỏa mãn ta không!”  

Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Tiền bối nói đi!”  

Cổ Đạp Thiên gật đầu: “Ta bị kẹt ở nơi này đã nghìn năm, nghìn năm nay, thân xác của ta bị treo ở nơi này phơi nắng dầm mưa, còn bị gió thổi… Ta không cam lòng, không cam lòng biến mất trên thế gian này! Hơn nữa, hôm nay Thần Quốc kéo nhau trở lại, nếu không có ta, ai có thể ngăn cản bọn họ! Cho nên, tiểu hữu, ngươi phải giúp ta việc này!”  

Diệp Huyên cúi đầu: “Tiền bối, ta không biết hồi sinh!”  

Cổ Đạp Thiên nói: “Không cần sống lại, chỉ cần đưa ta cơ thể của ngươi là được!”  

Dứt lời, một tia sáng đen đột nhiên xuyên qua giữa chân mày Diệp Huyên!  

Đoạt xác!

Khi linh hồn của Cổ Đạp Thiên nhập vào trong đầu Diệp Huyên, ông ta sẽ phải phá huỷ hoàn toàn linh hồn Diệp Huyên, chiếm quyền chủ đạo để điều khiển cơ thể hắn.  

Theo ông ta thấy, tuy rằng Diệp Huyên là Kiếm Thánh, nhưng cảnh giới rất thấp, linh hồn hắn căn bản không thể chống lại ông ta!  


Nhưng mà, sau khi tiến vào đầu Diệp Huyên, một tòa tháp nhỏ hư ảo đột nhiên xuất hiện ở trước mặt ông ta.  

Khi nhìn thấy toà tháp hư ảo kia, sắc mặt Cổ Đạp Thiên thay đổi trong nháy mắt: “Ngươi.... Sao tháp này lại ở trên người ngươi!”  

Đoạt xác!  

Diệp Huyên không thể ngờ Cổ Đạp Thiên này lại có thể đoạt xác.  

Thực ra, thông thường một cao thủ chân chính sẽ không đoạt xác người khác!  

Bởi vì đoạt xác thể hiện bản thân họ kém cỏi!  

Hơn nữa, linh hồn của Cổ Đạp Thiên chỉ còn một mảnh, cho dù đoạt xác thành công thì cũng không có tác dụng gì, cùng lắm cũng chỉ sống thêm được một khoảng thời gian.  

Dù sao, nếu linh hồn đã không trọn vẹn thì không thể phục hồi lại được.  

Điều Diệp Huyên không ngờ chính là Cổ Đạp Thiên này lại không có một chút khí phách cao thủ nào, ông ta lại làm ra chuyện thấp kém thế này.  

de-nhat-kiem-than-1759-0


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.