Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 1801-1804



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

1801: “tinh Chủ Ông Có Bị Ngáo Không Vậy”


Diệp Huyên cười: “Tinh chủ, ông xem ông kìa, bảo ông và người của Liên Minh Trật Tự đến Thần Quốc thì các người không dám đi, cho nên ta mới đi, sau khi trở về các người lại không tin ta! Ông như thế có phải hèn hạ quá không?”
Tinh chủ đột nhiên biến mất.

Cách đó không xa, võ sư Nam Phái đột nhiên muốn ra tay, nhưng giọng nói của Sở chân nhân lại vang lên trong đầu ông ta: “Người này tính tình quá kiêu ngạo, cứ để Tinh chủ làm hắn bớt kiêu căng hơn, nếu không thì rất khó lợi dụng!”
Võ sư Nam Phái hơi do dự, mà lúc này, Diệp Huyên đột nhiên bị đánh bay, bay xa khoảng mấy trăm trượng!
Diệp Huyên vừa dừng lại, Tinh chủ đột nhiên đánh tới một quyền.


Ầm!
Không gian trước mặt Diệp Huyên lập tức nổ tung, một lực lượng mạnh mẽ đánh về phía Diệp Huyên.

Vẻ mặt Diệp Huyên trở nên dữ tợn, hắn rút kiếm ra chém một cái.

Vụt!
Một kiếm lập tức bị chém nát lực lượng kia!
Nhưng Diệp Huyên vẫn bị đánh bay một lần nữa!
Vì lực lượng kia thật sự quá mạnh mẽ!
Các đó mấy trăm trượng, Diệp Huyên vừa rơi xuống đất, mặt đất dưới người hắn đã nứt ra.

Lúc này, một uy thế ngút trời tựa như một ngọn núi lớn đè lên người Diệp Huyên.

Ầm!
Đất đai xung quanh Diệp Huyên thoáng chốc nứt ra!
Cùng lúc đó, hai chân Diệp Huyên cong xuống, suýt chút quỳ xuống đất.

Cách đó không xa, Tinh chủ đang muốn tiếp tục ra tay thì một bóng người đột nhiên xông về phía ông ta.

Người ra tay chính là Mạc Tà!
Tinh chủ lạnh lùng nhìn Mạc Tà một cái, vung tay áo lên.

Ầm!
Mạc Tà lập tức bay xa mấy trăm trượng, trong miệng hắn ta có máu tươi phun ra, vô cùng đáng sợ.

Tinh chủ không quan tâ m đến Mạc Tà, ông ta lại nhìn về phía Diệp Huyên, uy thế kia vẫn còn đang bao phủ lấy Diệp Huyên.

Diệp Huyên giẫm chân phải một cái, mặt đất rung lên, kiếm thế mạnh mẽ xông tới, nhưng Tinh phủ chỉ nhẹ nhàng đè tay phải xuống một cái, kiếm thế kia đã lập tức biến mất.

Tinh chủ chậm rãi đi về phía Diệp Huyên, mỗi khi ông ta bước một bước, áp lực trên đầu Diệp Huyên cũng sẽ mạnh hơn một phần.


Tinh chủ nhìn Diệp Huyên: “Diệp Huyên, ngươi có khí phách, cũng rất can đảm, nhưng như thế thì có tác dụng gì? Không có thực lực, khí phách và lòng can đảm cũng chỉ là trò cười.

Bây giờ, nếu ngươi chịu quỳ xuống, ta có thể tha cho ngươi một mạng!”
Quỳ xuống!
Câu nói như đâm vào tim!
Nếu kiếm tu quỳ xuống, thì còn là kiếm tu sao?
Tinh chủ này là muốn phá đi tâm cảnh của Diệp Huyên.

Diệp Huyên cười gằn: “Tinh chủ, ông có bị ngáo không vậy?”
Dứt lời, hắn cầm kiếm bằng hai tay chém nhanh về phía trước.

Xoẹt!.

Chương 1802


Rắc!  

Trong nháy mắt, xương cốt trên người Diệp Huyên kêu lên rắc rắc!  

Cùng lúc đó, hai chân Diệp Huyên ngày càng khuỵu xuống!  

Tinh chủ cũng không ra tay giết người, vì cứ thế gi3t chết Diệp Huyên, ông ta cảm thấy quá có lợi cho hắn.  

Nếu để Diệp Huyên quỳ xuống trước ánh nhìn của mọi người, chắc chắn một người kiêu ngạo như Diệp Huyên sẽ vô cùng đau khổ!  

Nghĩ vậy, trên mặt Tinh chủ xuất hiện một nụ cười khó hiểu.  

Lúc này, một bóng người lao nhanh về phía Tinh chủ.  

Người ra tay vẫn là Mạc Tà!  

Lúc này quanh người Mạc Tà phát ra Huyết Mạch Chi Lực mạnh mẽ!  

Rõ ràng hắn ta đã sử dụng lá bài tẩy cuối cùng!  

Tinh chủ dừng bước, ông ta nhìn về phía Mạc Tà, một khắc sau, ông ta giơ tay phải về phía trước rồi đè x uống.  

Ầm!  

Một lực lượng mạnh mẽ khiến Mạc Tà dừng lại, một khắc sau, Tinh chủ đánh ra một quyền bằng tay trái!  


Ầm!  

Không gian xung quanh Mạc Tà không ngừng rung động, sau đó, Mạc Tà phun ra một ngụm máu tươi, bay ra ngoài!  

Hắn ta ngã mạnh xuống đất, người như vỡ vụn ra!  

Mạc Tà nhìn lên trời, trong miệng có máu tươi liên tục chảy ra.  

Tinh chủ nhìn về phía Diệp Huyên, ngay sau đó, ông ta giơ tay phải lên trời rồi đè x uống.  

Ầm!  

Chỗ Diệp Huyên đứng lập tức sụp xuống, nhưng Diệp Huyên vẫn đứng đó, dù lúc này máu tươi chảy ra như suối từ khóe miệng của hắn, nhưng hắn vẫn không quỳ xuống!  

Võ sư Nam Phái ở cách đó không xa nhìn về phía Sở chân nhân: “Đủ rồi chứ?”  

Vẻ mặt Sở chân nhân không chút cảm xúc: “Nếu người này không chịu bớt kiêu ngạo, thì làm sao trở thành kiếm trong tay chúng ta đây?”  

Võ sư Nam Phái đang muốn nói chuyện, thì Sở chân nhân lại nói tiếp: “Võ huynh xem mà làm, đừng vì một người ngoài ảnh hưởng đến tình cảm hữu nghị giữa chúng ta”.  

Nói xong, ông nhìn về chỗ cách đó không xa, lúc này, Tinh chủ đã đứng ở chỗ cách Diệp Huyên hai mươi trượng, uy thế mạnh mẽ không ngừng muốn áp đảo Diệp Huyên.  

Giữa chân mày của Diệp Huyên đột nhiên xuất hiện đạo tắc Không Gian, một khắc sau, không gian trước mặt hắn bắt đầu co lại, sau đó tạo thành một thành lũy không gian rất dày! 


1803: Diệp Huyên Muốn Tự Bạo! 


Tinh chủ hờ hững giơ tay lên đánh tới một chưởng.  

Ầm!  

Không gian xung quanh Diệp Huyên lập tức sụp đổ, Diệp Huyên lập tức rơi vào trong hố đen không gian, mà uy thế kia vẫn còn đè trên người Diệp Huyên, hơn nữa còn mạnh hơn lúc trước!  

Diệp Huyên cắn chặt răng, máu tươi không ngừng chảy ra từ khóe miệng của hắn.   

Tinh chủ lạnh lùng nhìn Diệp Huyên, ông ta đang muốn tiếp tục ra tay thì Mạc Tà ở một bên đột nhiên đứng lên, một khắc sau, hắn ta chắp hai tay, sau đó giơ về phía Tinh chủ: “Phá không!”  

Hắn ta vừa nói xong, không gian trước mặt Tinh chủ nổ tung như núi lửa phun trào, một lực lượng mạnh mẽ lập tức bao phủ lấy Tinh chủ, mà lúc này, phía xa chợt vang lên tiếng kiếm reo, chẳng mấy chốc, mấy thanh phi kiếm đã chém về phía Tinh chủ.  

Lúc này, một lực lượng mạnh mẽ dâng lên ở chỗ Tinh chủ, trong nháy mắt, không gian mấy vạn trượng xung quanh không ngừng chấn động.  

Ầm!  

Phi kiếm của Diệp Huyên lập tức biến mất, mà lúc này, một lực lượng mạnh mẽ lại xuất hiện.  

Mạc Tà híp mắt lại, giơ hai tay chặn trước mặt.  

Oanh!  

Lực lượng mạnh mẽ xông tới, Mạc Tà lập tức bị đánh bay, vừa rơi xuống đất, hai cánh tay của hắn ta lập tức nát tan! Cùng lúc đó, hắn ta lại phun ra một ngụm máu tươi.  

Mạc Tà nhìn lên trời, máu tươi trong miệng tuôn ra như suối, lần này, hắn ta thật sự không đứng lên nổi nữa.  


Tinh chủ lạnh lùng nhìn Mạc Tà, sau đó nhìn Diệp Huyên: “Diệp Huyên, rốt cuộc ngươi có quỳ hay không?”  

Quỳ?  

Diệp Huyên cười gằn, một khắc sau, huyết dịch trên người hắn bắt đầu sôi trào, cùng lúc đó, kiếm Thiên Tru trong tay hắn cũng rung lên.  

Thấy cảnh này, Tinh chủ lập tức nheo mắt lại.  

Lúc này, Diệp Huyên chợt ngẩng đầu nhìn ông ta, đôi mắt của hắn trở nên đỏ tươi, vẻ mặt vô cùng dữ tợn: “Diệp Huyên ta từ Thanh Thành đi đến bây giờ, từng vô sỉ, từng mặt dày, cũng từng khóc vì muội muội, nhưng ông đây chưa từng biết sợ. Rơi đầu, cũng chỉ có thêm một vết sẹo lớn thôi, ông gi3t chết ta đi! Tới đi!”  

Nói xong…  

Oanh!  

Một hơi thở mạnh mẽ lập tức dâng lên từ trong người Diệp Huyên!  

Mọi người nhìn thấy người Diệp Huyên bắt đầu run rẩy.  

Thấy cảnh này, sắc mặt bọn họ lập tức thay đổi.  

Tự bạo!  

Diệp Huyên muốn tự bạo! 


1804: Người Ra Tay Chính Là Võ Sư Nam Phái.  


Mà vào khoảnh khắc Diệp Huyên chọn tự bạo, kiếm ý của hắn lập tức dâng cao, kiếm ý này trực tiếp phá vỡ khí thế của Tinh chủ.  

Kiếm Thánh Siêu Phàm.  

Nhưng đã muộn rồi.  

Người của Diệp Huyên bắt đầu bốc chạy.  

Lúc này, trong tinh không không biết tên, một cô gái mặc váy trắng đột nhiên dừng lại, một khắc sau, vẻ mặt bình tĩnh của nàng bất chợt thay đổi, trong dữ tợn mang theo chút hoang mang: “Không!”  

Dứt lời, vô số kiếm khí xuất hiện trong mảnh tinh không này, cả tinh không lập tức vỡ nát.

Sống chết?  

Đương nhiên là Diệp Huyên muốn sống.  

Nhưng hắn sẽ không chọn sống trong nhục nhã.  

Người sống thì phải sống cho giống người, nếu có người muốn hắn làm chó, hắn có chết cũng sẽ không phục tùng.  

Tự bạo!  

Nếu không thể sống tốt, thì hắn lựa chọn chết trong oanh liệt!  

Diệp Huyên lựa chọn tự bạo khiến tất cả mọi người đều sợ hãi.  

Kể cả Tinh chủ.  


Ông ta cũng không ngờ Diệp Huyên sẽ chọn tự bạo!  

Thật sự không sợ chết sao?  

Tinh chủ nhìn chằm chằm Diệp Huyên đang không ngừng bành trướng khí thế ở cách đó không xa, lúc này, trong mắt ông ta hiện lên sát khí!  

Người như Diệp Huyên quá đáng sợ.  

Nhất định phải chết!  

Đây là suy nghĩ của ông ta lúc này.  

May là Diệp Huyên sắp chết rồi!  

Vào lúc lực lượng mạnh mẽ trong người Diệp Huyên sắp hoàn toàn bùng nổ, một cánh tay đột nhiên đè lên bả vai hắn, một khắc sau, hơi thở mạnh mẽ và nóng nảy trong người Diệp Huyên lập tức bị trấn áp.  

Người ra tay chính là võ sư Nam Phái.  

Cuối cùng, ông ta vẫn chọn ra tay.  

Sở chân nhân, Tinh chủ và Yêu Vương đều nhìn về phía võ sư Nam Phái, ông ta nhẹ giọng nói: “Làm quá rồi”.  

Dứt lời, ông ta lại giơ tay phải đè vào giữa chân mày Diệp Huyên, một lát sau, huyết dịch trong người Diệp Huyên dần ổn định lại.  

Thấy cảnh này, sắc mặt Sở chân nhân và Tinh chủ đều hơi thay đổi!  

de-nhat-kiem-than-1804-0


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.