2600: Đây Là Một Nhân Vật Nguy Hiểm
Mộ Tiểu Thương bật cười: “Bởi vì ta không giúp ngươi?"Hắn lắc đầu, môi vểnh lên: “Cô giúp ta, ta cảm ơn; cô không giúp ta, ta cũng sẽ không sinh lòng oán hận, bởi vì cô không nợ ta gì cả.
Ta bây giờ cũng chỉ là bàn chuyện với cô mà thôi, hơn nữa! ”Hắn nhìn thẳng vào mắt đối phương: “Mộ thành chủ, nhớ rằng ta không nợ cô gì cả.
Cho cô một vị trí đã là rất nể tình rồi”.
AdvertisementDiệp Huyên hắn muốn sống chan hòa với người khác, cho dù không thể làm bạn thì cũng cố gắng không thành thù.
Nhưng tất cả đều được quyết định bởi thái độ của đối phương, nếu họ không lên mặt hăm dọa thì hắn cũng không muốn gây thù chuốc oán làm gì.
Mộ Tiểu Thương nhìn Diệp Huyên một cái thật sâu rồi bỏ đi.
Số người đi vào đại điện đã dần ít đi, nhưng cấp bậc thấp nhất vẫn cứ là Địa Tiên.
Bên ngoài điện có người đứng kiểm định, chỉ cho phép từ Địa Tiên Cảnh trở lên tiến vào, còn lại phải đứng quan sát từ bên ngoài, vì vậy cảnh tượng cũng náo nhiệt vô cùng.
Ai cũng muốn chiêm ngưỡng bảo vật Ngũ Duy này.
Một thứ đến từ vũ trụ xa lạ, cao hơn Tứ Duy sẽ có hình dạng như thế nào?Đây là tiếng lòng hiếu kỳ của vô số người.
Lần này, Diệp Huyên không cho cường giả của đại thế giới Huyền Hoàng đi đến, trừ A Liên, Quan Quân, A Tội và Kiều Thiên Nhi.
Số còn lại ở lại Thiên Giang Thành, bởi hắn không đảm bảo liệu sẽ có chuyện gì xảy ra hay không.
Nếu có thì sự hiện diện của họ cũng chỉ là hy sinh vô ích.
Lúc này đã không còn ai đi vào nữa, nhưng gian phòng phía sau Diệp Huyên vẫn trống rỗng.
Hắn đưa mắt nhìn ra ngoài, khẽ cười: “Nếu các hạ không xuất hiện thì ta sẽ nhường gian này lại cho người khác vậy”.
Vừa dứt lời, một lão già gầy nhẳng như que củi bước vào.
Lão khoác trên mình một bộ trường bào đen, mặt mũi hốc hác như bị thiếu dinh dưỡng nặng nề, tay xách theo một thanh kiếm cổ trong lóp vỏ đen.
Sự xuất hiện của lão khiến Diệp Huyên cảnh giác.
A Liên đã nói cho hắn về người này với ý tứ là: Phải cẩn thận, vô cùng cẩn thận.
Đây là một nhân vật nguy hiểm.
Lão già gầy gò đi đến trước mặt Diệp Huyên, nhìn lên trên, nhẹ giọng hỏi: “Các hạ đúng là không đơn giản”.
Từ trên cao, A Liên lẳng lặng nhìn xuống.
Lão già quan sát Diệp Huyên một phen: “Kiếm ý Chân Cảnh! Hậu sinh khả úy”.
.
Sau một hồi im lặng, Diệp Huyên dùng huyền khí truyền âm cho Kiều Thiên Nhi: “Nếu có gì xảy ra cũng đừng đánh, cứ chạy trước đã, rõ chưa?"
Nàng ta nhìn lại, không nói gì.
Đoạn, Diệp Huyên cất bước đi đến giữa đài, nhìn khắp bốn phía trước khi lên tiếng: “Chư vị, hôm nay Diệp Huyên ta sẽ đấu giá món bảo vật Ngũ Duy”.
Advertisement
Hắn đưa tay phải ra, tháp Giới Ngục xuất hiện.
Không khí bốn phía như đọng lại.
Diệp Huyên mỉm cười: “Ta nghiêm túc”.
Bảo vật Ngũ Duy!
Đây là chí bảo đến từ vũ trụ Ngũ Duy!
Xung quanh, mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào món bảo vật này.
Trong phòng, Viên Tiểu Đao không nhìn bảo vật mà là dán mắt vào Diệp Huyên.
Lúc này đây, ả ta rất muốn biết Diệp Huyên sẽ làm gì tiếp theo.
Còn những kẻ này, cho dù có là ả thì cũng không dám khinh thường.
Đừng thấy đám người này bây giờ đang điềm đạm nhã nhặn, một khi làm phật lòng họ, chúng sẽ lộ ra một bộ mặt rất dữ tợn.
Mà bây giờ, tất cả đều chuyển sang nhìn Diệp Huyên, xem thử hắn sẽ làm trò gì tiếp theo.
Bởi vì mọi người ở đây không ai ngốc cả.
Diệp Huyên căn bản không thể giở trò gì được.
Lúc này, Diệp Huyên đứng trên đài cao bỗng cười nói: "Chư vị có lẽ không quá hiểu rõ về món bảo vật này, ta sẽ giới thiệu một chút vậy. Bảo vật này đến từ Ngũ Duy, tên là tháp Giới Ngục, còn công năng của nó thì nói ra có hơi xấu hổ, ta cũng không biết rõ lắm. Nếu biết rõ, ta đã không lấy ra bán mà cứ dứt khoát thống trị vũ trụ Tứ Duy rồi ha".
Xung quanh bỗng vang lên tiếng cười.
Tất cả mọi người đều hiểu ý Diệp Huyên!
Đây là cùng đường bí lối mà!
Diệp Huyên lại nói: "Còn tháp này có thể vào Ngũ Duy được hay không thì ta không biết, chí ít là ta không biết cách đó, nếu không ta đã ôm nó chạy đến Ngũ Duy rồi".
Nói đến đây, hắn liếc nhìn xung quanh, sau đó lại nói: "Ta sẽ không nhiều lời nữa. Sự kì diệu của tháp này cứ để chủ nhân đời kế tiếp tìm hiểu đi! Hôm nay ta đấu giá vật này chỉ là muốn thông báo cho mọi ngươi rằng, Diệp Huyên ta đồng ý từ bỏ nó, kính mong chư vị đừng nấp trong bóng tối nhằm vào ta nữa. Nhiều cường giả ẩn sau bóng tối nhằm vào ta như vậy, ta không đỡ được!"
Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên: "Diệp Vương khiêm tốn rồi! Ở đây không có bất kì ai dám khinh thường Diệp Vương cả. Nhưng nếu Diệp Vương đã thành tâm muốn bán đấu giá thứ này, thì mời Diệp Vương đưa ra một cái giá khởi điểm đi!"
Diệp Huyên cười nói: "Vật này không thể dùng tiền tài hay ngoại vật để ước lượng được, tất nhiên là ta thật lòng muốn bán nó đi, bởi thế, ta sẽ chỉ nhận những thứ có trợ giúp lớn nhất đối với ta hiện tại. Nghĩa là ai có nhu cầu thì có thể lên đây giao dịch đơn độc với ta, chỉ cần món đồ của các vị khiến ta hài lòng, chúng ta sẽ thành giao ngay tại chỗ".
Trong phòng, khóe miệng Viên Tiểu Đao hơi cong lên: "Hay lắm tên oắt lanh lợi!"
Diệp Huyên không niêm yết giá, đây là cái hố lớn nhất.
2602: Năng Lượng Thật Là Tinh Khiết!
Bởi vì ngươi sẽ không biết mình phải lấy thứ gì ra mới khiến hắn hài lòng được!
Hơn nữa hắn còn có thể chọn giao bảo vật Ngũ Duy này cho ai!
Xung quanh lại lần nữa trở nên yên lặng.
Advertisement
Lúc này, một giọng nói bỗng vang lên: "Diệp Vương, nghe bảo ngươi từng thôi thúc tháp này, có thể cho chúng ta xem uy lực của nó được không?"
Diệp Huyên cười bảo: "Chuyện này tốn thể lực nhiều lắm".
Lúc này, một Tinh Thạch màu tím đậm to bằng nắm tay bay đến trước mặt Diệp Huyên.
Giọng nói kia lại vang lên: "Đây chính là Tử Tinh Phách, có thể khôi phục thể lực của Diệp Vương trong thời gian ngắn".
Trong thời gian ngắn!
Sắc mặt Diệp Huyên thay đổi, nếu trong thời gian ngắn có thể khôi phục liền thì đúng là có hơi bi3n thái!
Diệp Huyên suy nghĩ một chút rồi sau đó cười bảo: "Nếu các hạ đã muốn nhìn, vậy thì ta sẽ biểu diễn một lần vậy, cũng để cho chư vị biết đây là hàng thật giá thật".
Nói xong, hắn lập tức thôi thúc tháp Giới Ngục, chẳng mấy chốc, tháp Giới Ngục rung lên, ngay sau đó là một cỗ uy thế vô hình xuất hiện ở trong phòng.
Lúc cảm nhận được luồng áp lực này, sắc mặt mọi người lập tức thay đổi.
Bảo vật Ngũ Duy!
Lúc này đây, không ai thấy hoài nghi nữa.
Bởi vì với thực lực hiện tại của Diệp Huyên thì chắc chắn hắn không thể tạo thành uy thế mạnh mẽ đến như vậy được.
Trong phòng, ánh mắt của Viên Tiểu Đao cũng rơi vào tháp Giới Ngục.
Tuy ả ta từng đoạt được bảo vật Ngũ Duy này, nhưng ả vẫn giống với mọi người ở đây, không biết gì về nó cả.
Lúc này, cỗ uy thế kia đột nhiên biến mất, mọi người lại quay sang nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên cười nói: "Chư vị, tháp này ảo diệu vô cùng, vãn bối thực lực kém cỏi, khó có thể hoàn toàn khống chế được nó. Bây giờ nếu các vị có nhã ý, thì mới mọi người ra giá!"
Ra giá!
Xung quanh vẫn không có ai động đậy.
Bởi vì không ai biết rốt cuộc Diệp Huyên muốn cái gì!
Đúng lúc này, một ông lão đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, chính là ông lão tên Nguyên Trấn kia.
Nguyên Trấn vung tay phải lên, một kết giới thần bí xuất hiện xung quanh ông ta và Diệp Huyên, tiếp đó, ông ta lấy một cái hộp đen kịt ra, khi ông ta mở nắp hộp, trong đó là một viên đan dược to bằng nắm tay, nhìn thấy viên đan này, sắc mặt Diệp Huyên lập tức thay đổi.
Năng lượng thật là tinh khiết!