Nói xong, hắn im lặng một lát rồi nói tiếp: “Còn chuyện thứ ba nữa, đó chính là những người muốn có được thư phòng đang ẩn mình trong bóng tối kia!”
A Mục gật đầu: “Phải!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Bọn họ có thể liên thủ!”
A Mục cười đáp: “Phải!”
Diệp Huyên chớp mắt: “Vậy chẳng phải ta sẽ rất nguy hiểm sao?”
Advertisement
A Mục cười khẽ: “Hình như là thế!”
Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía Tiểu Đạo: “Tiểu Đạo cô nương, muốn hỏi thăm ngươi chuyện này”.
Tiểu Đạo gật đầu: “Nói đi!”
Advertisement
Diệp Huyên đi tới trước mặt Tiểu Đạo: “Có Lục Duy, đúng không?”
Tiểu Đạo nhìn Diệp Huyên: “Nơi nàng đến, ngươi không thể đến được”.
Diệp Huyên hỏi: “Vì sao?”
Tiểu Đạo lạnh nhạt nói: “Cả Ngũ Duy này có chưa đến năm người có thể đi tới đó. Nàng có thể đi là vì nàng thật sự rất mạnh, còn ngươi, thực lực của ngươi bây giờ vẫn chưa đủ để chú ý đến nơi đó, hiểu không?”