Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 4290



Diệp Huyên lúc này thật sự có chút mơ hồ.  

Nữ kiếm tu trước mắt là ai?  

Hơn nữa đối phương chỉ cầm một thanh kiếm gỗ!  

Quan trọng nhất là thân thể của hắn lại không thể hấp thụ được kiếm ý của đối phương!  

Advertisement

Vô Địch Kiếm Thể lại mất đi hiệu lực vào lúc này!  

Diệp Huyên nhìn cô gái đang bước về phía hắn, cô gái có khuôn mặt tròn và hàng mày phượng, ánh mắt rất bình tĩnh nhưng vẫn để lộ hàn ý khiến người ta không rét mà run.  

Diệp Huyên nhìn cô gái: "Nếu ta đoán không nhầm thì các hạ hẳn là người của đảo Trích Tiên".  

Advertisement

Cô gái dừng bước lại, lúc này, chuôi kiếm gỗ đột nhiên bay trở về trước mặt nàng ta, sau đó nàng ta nhẹ nhàng bay lên.  

Cô gái nhìn Diệp Huyên, đang định ra tay thì Diệp Huyên đột nhiên nói: "Các hạ xuống đây giết ta thì cũng phải có lý do nào đó chứ?"  

Lúc này thân thể hắn đang tự chữa trị, nhưng chiêu kiếm vừa rồi khiến hắn bị thương quá nặng, nên vẫn cần chút thời gian nữa!  

Cô gái cầm lấy hồ lô rượu bên hông uống một ngụm lớn rồi nói: "Có người trả giá cao để ta lấy đầu ngươi!"  

Diệp Huyên vội vàng nói: "Mặc kệ đối phương đã ra giá bao nhiêu, ta trả gấp đôi!"  

Cô gái buông hồ lô rượu xuống, nàng ta nhìn Diệp Huyên, lông mày hơi nhíu lại: "Gấp đôi?"  

Diệp Huyên gật đầu: "Gấp đôi!"  

Cô gái lắc đầu: "Ta làm người có nguyên tắc lắm!"  

Diệp Huyên xòe tay thẳng ra: "Năm lần!"  

Năm lần!  

Mắt cô gái sáng lên: "Có thể thương lượng!"  

Diệp Huyên: "..."  

Cô gái xòe lòng bàn tay ra, trong tay nàng là một sợi khí màu tím đậm: "Đối phương cho ta cái này, bảo ta lấy mạng ngươi rồi lục ra một thứ trên người ngươi cho họ".  

Tử khí!  

Diệp Huyên nhìn tử khí kia, trong mắt ánh lên một tia kinh ngạc, sợi tử khí này tinh khiết thật!  

Cô gái nhìn Diệp Huyên: "Ngươi có thứ này không?"  

Diệp Huyên nhìn về phía cô gái: "Cô cần cái này à?"  

"Đúng!:  

Nói xong, nàng ta lại lấy hồ lô ra nốc một hơi lớn.  

Rất cá tính!  

Sau khi uống rượu xong, cô gái nhìn về phía Diệp Huyên: "Có không?"  

Diệp Huyên gật đầu: "Có!"  

Cô gái bước lên đứng đối diện với Diệp Huyên.  

Cô gái nhìn Diệp Huyên: "Đối phương cho ta một trăm sợi tử khí như này".  

Diệp Huyên xòe lòng bàn tay ra, trong tay hắn có một chùm tử khí, nếu tính theo sợi thì ít nhất cũng phải một nghìn! 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.