A Tửu đột nhiên hỏi: “Sao ngươi lại quen được sư tổ?”
Diệp Huyên chần chừ một lúc mới nói: “Rất lâu trước đây, ta từng gặp phân thân của ông ấy, ông ấy kinh ngạc trước thân thể của ta, còn có thiên phú dị bẩm, cho nên nhận ta làm đệ tử!”
A Tửu quan sát Diệp Huyên, sau đó nói: “Chỉ thế thôi ư?”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng thế!”
A Tửu nhìn về phía thanh kiếm trong tay Diệp Huyên, nàng ta im lặng một lát rồi mới nói: “Bây giờ ta hơi bối rối, để ta uống ngụm rượu lấy lại bình tĩnh đã!”
Nói xong, nàng ta lại cầm bình rượu hồ lô bên hông lên.