Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 4298



Diệp Huyên nhún vai: “Không còn nữa!”  

Linh kia chớp mắt, sau đó nhẹ nhàng cọ vào Diệp Huyên, ra vẻ lấy lòng.   

Lúc này, Tiểu Linh Nhi đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Huyên, cô bé xách Linh kia lên ném sang bên cạnh, khiến nó lăn một vòng…   

Tiểu Linh Nhi nhìn Linh đang ngơ ngác, lạnh lùng nói: “Ngươi có vấn đề sao?”  

Linh kia chớp mắt nhìn về phía Diệp Huyên, Tiểu Linh Nhi che đi tầm mắt của nó: “Muốn có tử khí à?”  

Advertisement

Linh gật đầu.  

Tiểu Linh Nhi chợt nổi giận: “Ngươi có biết mình đang hấp thụ tử khí như ăn cơm không hả?”  

Diệp Huyên hiểu rồi!  

Advertisement

Tiểu Linh Nhi ngại Linh hấp thụ quá nhiều tử khí!  

Linh ngây thơ chớp mắt.  

Tiểu Linh Nhi chợt đi tới trước mặt nó, sau đó nói với nó: “Muốn có tử khí, được thôi, nhưng ngươi phải làm việc!”  

Nói xong, cô bé đưa Linh kia tiến vào trong tháp Giới Ngục.  

Nét mặt Diệp Huyên hơi kỳ lạ, hình như Tiểu Linh Nhi quên mất Linh này không phải người của mình rồi!  

Hắn không nghĩ nhiều nữa, ngồi xếp bằng xuống bắt đầu lĩnh ngộ.  

Kiếm niệm!  

Chuyện hắn muốn làm nhất bây giờ chính là lĩnh ngộ kiếm niệm, để cảnh giới kiếm đạo của mình nâng lên một bậc.  

…  

Trong tinh không nào đó, một tia kiếm quang chém qua, sau đó, một cô gái xuất hiện.  

Người đó chính là A Tửu!  

A Tửu nhìn một vòng xung quanh, lúc này, một bóng đen đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng.  

Bóng đen kia khàn giọng nói: “Hành động của các hạ khiến ta rất khó xử”.  

A Tửu nhìn bóng đen: “Các ngươi là ai?”  

Bóng đen kia hỏi: “Rốt cuộc điều gì khiến các hạ đột nhiên đổi ý vậy?”  

A Tửu uống một ngụm rượu, sau đó đáp: “Tiền!”  

Bóng đen kia hơi sửng sốt, lúc này, A Tửu phía xa chợt đâm một kiếm tới.  

Nhất niệm nhất kiếm!  

Chiêu kiếm này vô cùng nhanh, nhưng lại đâm vào không khí, không biết bóng đen kia đã lùi lại cả trăm trượng từ bao giờ!  

A Tửu nhìn về phía bóng đen kia, lúc này, bóng đen dần trở nên hư ảo: “Các hạ sẽ hối hận!”  

Nói xong, gã ta hoàn toàn biến mất.  

A Tửu ngẩng đầu nhìn lên tinh không, sau đó xoay người rời đi.  

A Tửu rời đi khoảng một khắc, bóng đen kia lại xuất hiện lần nữa.  

Một giọng nói đột nhiên vang lên bên cạnh bóng đen: “Ngươi hoạt động ở nơi này không thể để lộ thân phận, hiểu không?”  

Bóng đen kia gật đầu: “Hiểu”.  

Bây giờ dù là Ngũ Duy hay Lục Duy, không có thế lực nào dám đối mặt chính diện với Diệp Huyên cả.  

Nhưng bọn họ có thể giở trò sau lưng!  

…  

Trong nhà trúc, Diệp Huyên vẫn còn ngồi lĩnh ngộ dưới đất.  

Mà lúc này, sắc mặt hắn chợt thay đổi, vào khoảnh khắc mở mắt ra, một lực lượng huỷ thiên diệt địa chợt đánh vào nhà trúc…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.