Diệp Huyên chậm rãi nhắm mắt lại, một giọng nói vang lên từ trong đầu hắn: “Loài người?”
Diệp Huyên gật đầu.
Giọng nói kia lộ vẻ ngạc nhiên: “Loài người, sao ngươi dám đi vào đây?”
Diệp Huyên cười đáp: “Lịch luyện!”
Giọng nói kia lên tiếng: “Nhưng nơi này rất nguy hiểm!”
Diệp Huyên mở mắt ra, hắn nhìn xung quanh, xung quanh không có gì cả.
Lúc này, giọng nói kia cười: “Loài người, ngươi không thể nhìn thấy ta”.
Diệp Huyên thắc mắc: “Tại sao!”
Giọng nói kia đáp: “Vì ta là Mộc Linh! Ngươi biết Mộc Linh là gì không?”
Thiên Địa Chi Linh!
Diệp Huyên hơi khiếp sợ, dãy núi này không chỉ có yêu thú mà còn có Thiên Địa Chi Linh nữa!
Lúc này, Mộc Linh kia nói: “Loài người, phía trước là địa bàn của đại hung thú Yêu Vương Tú Cầm, con yêu thú đó rất lợi hại, cũng rất nóng tính, ngươi đừng đi tới đó, nếu không sẽ chết đấy”.