Chẳng mấy chốc, ả như phát hiện ra điều gì đó, liền cả giận chỉ thẳng vào Diệp Huyên: "Ngươi gian lận!"
Ả phát hiện khi kiếm của Diệp Huyên chém lên thân phi đao của ả, đã có một luồng sức mạnh thần bí chợt xuất hiện, chính sức mạnh ấy đã đánh lùi ả ta!
Mà luồng sức mạnh này không phải đến từ Diệp Huyên.
Advertisement
Gian lận!
Vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đây đều nhìn về phía Diệp Huyên, chiêu kiếm ban nãy của Diệp Huyên quả thật quá mức khoa trương!
Advertisement
Diệp Huyên ở nơi xa chậm rãi thu kiếm về, hắn liếc nhìn Mục Tiểu Đao, trong mắt ngập tràn vẻ khinh bỉ: "Ngươi chẳng biết gì về sức mạnh cả! Hôm nay không giết ngươi đâu, trở về tu luyện thêm vài triệu năm nữa rồi hẵng trở lại!"
Nói rồi, hắn xoay người rời đi.
Thật ra là bỏ chạy!
Chiêu kiếm vừa rồi tất nhiên không phải chỉ có sức mạnh của hắn!
Hắn đã dùng ý chí kiếm đạo của kiếm tu áo xanh!
Bên trong chiêu kiếm vừa nãy có lẫn vào ý chí kiếm đạo của y nên mới mạnh được như vậy!
Mà sau khi chém chiêu đó ra, dù ý chí kiếm đạo của người đàn ông áo xanh chưa hoàn toàn biến mất, nhưng cũng đã rơi vào trạng thái gần tan biến!
Dù sao cũng chỉ là một sợi ý chí kiếm đạo còn sót lại, bản thân nó cũng không có được bao nhiêu lực lượng.
Nếu người đàn ông áo xanh dồn sức để lại một tia ý chí kiếm đạo thì chắc chắn nó sẽ vô cùng kinh khủng, nhưng tiếc là sợi ý chí này không được hình thành như thế.
Nghe Diệp Huyên nói vậy, Mục Tiểu Đao tức muốn nổ phổi, liền hộc ra một ngụm máu tươi.
Tức quá đi mất!
Tất nhiên nguyên nhân chủ yếu là do bị sợi ý chí kiếm đạo kia làm tổn thương!