Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 6214



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ba người nhanh chóng biến mất ở tận cùng vũ trụ.  

Diệp Huyên nhìn Mục Tiểu Đao rời đi, khẽ thở dài trong lòng. Hắn rất muốn giữ ả ta lại, nhưng cũng biết không thể.  

Diệp Huyên lắc đầu, thu hồi suy nghĩ rồi hỏi cô gái váy trắng: “Thanh Nhi, sao muội lại đến đây?”  

Hắn vô cùng bất ngờ trước sự xuất hiện của nàng ấy.  

Advertisement

Nàng nói: “Cảm nhận được bọn họ dùng chân thân hiện ra nên đến”.  

Diệp Huyên: “Muội có thể cảm nhận được những pháp tắc Vũ Trụ khác không?”  

Cô gái váy trắng lắc đầu.  

Advertisement

Diệp Huyên cau mày: “Cả muội cũng không thể ư?”  

Nàng ấy gật đầu.  

Diệp Huyên im lặng một hồi rồi quay sang hỏi Tiểu Mộ: “Tiểu Mộ có biết những pháp tắc Vũ Trụ kia ở đâu không?”  

Nàng ta lắc đầu: “Không… biết…”  

Ngay cả Tiểu Mộ cũng không biết!  

Diệp Huyên cảm thấy đau đầu, rồi như nghĩ đến điều gì mà hỏi cô gái váy trắng: “Thanh Nhi, pháp tắc Sinh Mệnh vừa rồi bỗng nhiên biến mất là do có ai ra tay với ả sao?”  

Nàng ấy gật đầu: “Chạy rất nhanh”.  

Sắc mặt Diệp Huyên trở nên nghiêm trọng.  

Có thể thoát khỏi một kiếm của Thanh Nhi đã là kinh khủng rồi.  

Cô gái váy trắng lại nói: “Dường như ả còn muốn nói gì đó với huynh, nhưng người phía sau lại không muốn huynh biết”.  

Diệp Huyên gật đầu. pháp tắc Sinh Mệnh trước khi biến mất đã cảnh bảo hắn phải cẩn thận, nhưng cẩn thận về điều gì mới được?  

Vào lúc này, cô gái váy trắng bỗng quay phắt lại nhìn cô gái Dương tộc ở gần đó. Hai người đối mặt nhau, bầu không khí tràn ngập mùi thuốc súng.  

Diệp Huyên ngớ ra. Chẳng lẽ bọn họ có thù oán gì với nhau?  

Hắn vội vàng bước ra chắn đường, khẽ nói với cô gái váy trắng: “Ban nãy nhờ có tiên tổ hỗ trợ, ta mới kiên trì được đến hiện tại”.  

Nàng ấy gật đầu: “Ta sẽ không giết nàng”.  

Diệp Huyên: “…”  

Cô gái Dương tộc chỉ nhìn cô gái váy trắng, không mở miệng cũng không hù dọa gì. Nàng ta biết mình không có năng lực tìm đối phương báo thù.  

Kẻ yếu hơn lại hù dọa người mạnh hơn là một điều cực kỳ ngu xuẩn.

Diệp Huyên: “Thanh Nhi có kế hoạch gì tiếp theo?”  

Cô gái váy trắng: “Đi tìm người vừa nãy”.  

“Người ra tay ban nãy?”  

Nàng ấy gật đầu: “Và một vài pháp tắc Vũ Trụ”.  

Nàng thoáng liếc nhìn không gian: “Bọn chúng sống dựa vào vũ trụ, chỉ cần diệt hết vũ trụ, chúng ắt sẽ phải lộ diện”.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.