*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lúc này, cô gái bày quầy bên cạnh đột nhiên cười nói: “Trên thế gian này, luôn có một vài người tự cho mình là đúng!”
Lúc này, người đàn ông áo xanh đột nhiên tát một cái.
Bốp!
Advertisement
Cô gái bày quầy còn chưa kịp phản ứng thì cả người đã bay đi, vừa bay đã bay ra ngoài cả mấy trăm trượng, không chỉ vậy, thân xác nàng ta lập tức cũng vỡ nát, chỉ còn lại linh hồn!
…
Advertisement
Thấy vậy, mọi người trong sân đều biến sắc!
Đây là cao thủ Diệt Thần Cảnh đấy!
Chỉ một tát đã đánh nát cả thân xác?
Cô gái bày quầy kia lúc này cũng hoàn toàn sửng sốt.
Thân xác của mình cứ vậy bị đánh nát mất rồi?
Không có căm giận!
Mà chỉ có sợ hãi!
Bởi vì đối phương ra tay nhưng ngay cả cơ hội tránh né nàng ta cũng không có!
Thấy người đàn ông áo xanh ra tay, Nhị Nha kia vội bước ra một bước, cô bé liếc nhìn mọi người xung quanh: “Tất cả mọi người giao đồ ra đây, hai tay ôm đầu quỳ xuống, nhanh lên!”
Nghe vậy, mọi người đều trợn mắt há mồm.
Diệp Huyên cũng có chút ngây người.
Sao lại biến thành đi cướp rồi?
Kịch bản này không đúng lắm rồi!
Lúc này, nhóc màu trắng kia đột nhiên vung tay, thoáng chốc, đồ đạc trên những quầy hàng trong sân lập tức bay về phía cô bé, tốc độ rất nhanh, mọi người còn chưa kịp phản ứng thì những bảo vật đó đã rơi vào trong nhẫn chứa đồ trên tay cô bé rồi.
Rất điêu luyện!
Rõ ràng, đã làm những chuyện này không ít rồi!
Trong sân, không khí đột nhiên trở nên căng thẳng!
Sắc mặt những chủ quầy kia không tốt, có người còn không che giấu sát ý bừng bừng.
Kiêu ngạo quá rồi!
Ăn cướp giữa ban ngày, còn có vương pháp hay không? Có còn đạo lý không?