*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lúc này, trong nhà nhỏ chỉ còn lại pháp tắc Tai Ách!
Thấy Diệp Huyên trở lại, pháp tắc Tai Ách hơi ngẩn người, sau đó hỏi: “Hắn đi rồi sao?”
Diệp Huyên gật đầu.
Pháp tắc Tai Ách đang định nói tiếp thì Diệp Huyên chợt hỏi: “A Mệnh đâu?”
Pháp tắc Tai Ách nói: “Đang đột phá Ý Cảnh!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Có cơ hội không?”
Pháp tắc Tai Ách gật đầu: “Có lẽ không có vấn đề gì đâu!”
Diệp Huyên gật nhẹ đầu, hắn nhìn pháp tắc Tai Ách: “Còn ngươi thì sao?”
Pháp tắc Tai Ách lắc đầu: “Tử khí không đủ, vì để không có biến cố xảy ra cho nên nhường cho các nàng trước!”
Diệp Huyên lấy một viên Đại Đạo Nguyên Tinh ra, đặt xuống trước mặt pháp tắc Tai Ách: “Cái này cho ngươi!”
Trong mắt pháp tắc Tai Ách lộ vẻ ngạc nhiên: “Đại Đạo Nguyên Tinh… Sao ngươi lại có thứ này?”
Diệp Huyên cười nói: “Đừng hỏi nhiều thế! Đột phá đến Ý Cảnh trước đã!”
Pháp tắc Tai Ách nhìn Diệp Huyên, không hỏi thêm gì nữa, ả ta cầm lấy Đại Đạo Nguyên Tinh đứng dậy rời đi.
Lúc này, Diệp Huyên xoay người, có mấy trăm người xuất hiện ở bên hồ.
Đều là cường giả nguỵ Ý Cảnh!
Dẫn đầu chính là Sơn Lâm!
Bây giờ hắn có thể bồi dưỡng những người này thành Ý Cảnh, những hắn không chắc có thể trấn áp bọn họ!
Mấy trăm cường giả Ý Cảnh!
Chỉ có phụ thân của mình có thể trấn áp thôi!
Vì thế, hắn hơi do dự.
Nhưng nếu không cho những người này nhìn thấy cơ hội, bọn họ sẽ không một lòng dốc sức vì hắn!
Diệp Huyên ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Sơn Lâm!”
Nghe hắn gọi, Sơn Lâm vội vàng chạy đến trước mặt hắn, cung kính cúi người: “Diệp thiếu có gì phân phó?”
Diệp Huyên nhìn gã: “Có muốn đạt tới Ý Cảnh không?”