*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cô gái váy trắng xoay người, nàng nhìn đám người Dị Duy ở phía xa kia, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.
Lúc này, đám người Dị Duy đột nhiên xuất hiện cách trước mặt nàng vài chục trượng.
Tên cầm đầu khàn giọng nói: "Ngươi rất bình tĩnh!"
Cô gái váy trắng không nói gì.
Lúc này, tên cầm đầu lại nói: "Người phụ nữ kia, tại sao ngươi lại bình tĩnh đến vậy?"
Cô gái váy trắng quan sát gã một chút: "Người Dị Duy?"
Gã đáp: "Đúng vậy!"
Cô gái váy trắng lắc đầu: "Xấu quá!"
Vừa dứt lời, nàng ấy đột nhiên rút kiếm.
Xoẹt!
Một tia kiếm quang lóe lên.
Đám người Dị Duy liền bị chiêu kiếm này xóa sổ!
Giết trong nháy mắt!
Cô gái váy trắng xoay người rời đi.
Chỉ chốc lát sau, cô gái váy trắng đã biến mất ở nơi trời sao xa xôi.
Khi cô gái váy trắng rời đi, vùng tinh vực này cũng dần dần tiêu biến...
Chiêu kiếm đó không đơn thuần chỉ giết chết đám người Dị Duy, mà còn phá hủy cả vùng tinh vực này!
...
Dị Duy giới.
Không biết qua bao lâu, Diệp Huyên và pháp tắc Sinh Mệnh rốt cuộc cũng đến Dị Duy giới!
Diệp Huyên liếc nhìn xung quanh, Dị Duy giới này quả thật có chút khác với vũ trụ của hắn, kết cấu không gian nơi đây vô cùng quỷ dị, rất nhiều nơi không gian bị chồng lắp và tiêu giảm, nhìn bằng mắt thường thì rất hỗn loạn.
Pháp tắc Sinh Mệnh nhìn xung quanh rồi nói: "Không gian của thế giới này vô cùng kiên cố!"
Diệp Huyên cảm nhận một lát, đúng như pháp tắc Sinh Mệnh nói, không gian nơi này quả thật rất kiên cố, với sức mạnh của hắn cũng chưa chắc đã lay động được nơi đây!
Đúng lúc này, một cô gái đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người không xa.
Thấy cô gái kia, sắc mặt Diệp Huyên lập tức sầm lại!