*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nghe hắn nói, nhóm Kiếm Tuyệt đồng loạt xông lên.
Giết chóc nhanh chóng bắt đầu.
Thượng Cổ Thiên tộc đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong.
Bởi nhóm Kiếm Tuyệt đã giải quyết xong đối thủ của riêng mình.
Thiên Sách quân của Thượng Cổ Thiên tộc đã chết gần một nửa.
Lợi thế của chúng đã mất.
Hành vi bỏ chạy vừa rồi của Thiên Diệp càng khiến khí thể của chúng giảm xuống cấp tốc.
Rất nhiều cường giả đã không còn ý chí chiến đấu.
Nhưng không một ai trốn chạy.
Sắc mặt Thiên Diệp bỗng trở nên dữ tợn: “Toàn bộ Thượng Cổ Thiên tộc nghe đây! Hôm nay chúng ta có tử trận cũng không được để bọn chúng kiếm lời!"
Sau đó linh hồn y bùng cháy.
Đốt cháy hồn phách!
Theo đó, từng luồng khí tức hùng hậu ùa ra từ cơ thể Thiên Diệp.
Thấy y đốt hồn, các cường giả Thượng Cổ Thiên tộc đều ngẩn ra.
Y đang ôm quyết tâm liều chết.
Nhóm Diệp Huyên cũng không ngờ Thiên Diệp lại chọn cách đốt hồn.
Tên này vẫn còn có chút tính người đấy!
Thiên Diệp bật cười: “Diệp Huyên ngươi muốn đồng quy vu tận thì đến đây!"
Nhưng khi y lao tới thì lại bị cô gái mặt nạ ngăn lại. Không chỉ vậy, ả ta còn vung tay vỗ lên vai Thiên Diệp, khiến y trở lại bình thường.
Cô gái mặt nạ: “Chưa đến mức ấy”.
Thiên Diệp: “Không còn nước nào nữa!"
Bóng đen kia là con bài cuối cùng của Thượng Cổ Thiên tộc.
Nhưng nó đã bị giữ chân rồi.
Cô gái mặt nạ nhìn Diệp Huyên: “Diệp công tử, chuyện hôm nay đã không thể giảng hòa nữa sao?"
Diệp Huyên vung tay gọi một cái ghế ra. Hắn đặt mông ngồi xuống, vắt chân phải lên, khẽ cười: “Còn có ai thì gọi hết đến đây. Dù sao ta đây cũng vô địch, các ngươi muốn sao cũng được!"
Mọi người: “...”
Cô gái mặt nạ mỉm cười: “Vậy như ngươi mong muốn, đồng quy vu tận!"
"Hay cho đồng quy vu tận!"