Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 6957



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Công tử bột?  

Diệp Huyên cau mày, quay sang hỏi Đạo Nhất: “Trông ta giống công tử lắm sao?"  

Đạo Nhất nhìn nhìn một hồi rồi cười: “Cũng có chút đẹp trai”.  

Diệp Huyên tròn mắt: “Ta cũng thấy vậy đấy”.  

Đạo Nhất lắc đầu: “Ngươi càng lúc càng không biết xấu hổ là gì”.  

Diệp Huyên đang định mở miệng thì lại nghe gã cao to cả giận quát: “Hai đứa bọn mi ve vãn nhau giữa thanh thiên bạch nhật, tưởng huynh đệ bọn ta chết rồi chắc?"  

Sau đó gã ta tung người nhảy lên cao, giơ tay vung một cái chùy khổng lồ xuống.  

Tuyệt Trần Cảnh đỉnh cao!  

Khí tức vô cùng dữ tợn, nhìn là biết cảnh giới không hề giả tạo!  

Diệp Huyên giơ tay chém ra một đường kiếm.  

Một nhát chém rất bình thường.  

Uỳnh!  

Nhưng nó lại đẩy gã cao to lui về chỗ cũ, cây chùy trong tay gã cũng vỡ ra thành vô số mảnh nhỏ.  

Người thanh niên thấy vậy thì nheo mắt lại: “Kiếm tu”.  

Gã cao to ngạc nhiên nhìn Diệp Huyên: “Ngươi là kiếm tu!"  

Kiếm tu, một bọn khó chọc vô cùng.  

Đã hay gây sự mà còn cục súc khó ưa.  

Diệp Huyên cười: “Ta đúng là kiếm tu”.  

Người thanh niên nhìn hắn thật sâu: “Đại Ngưu, lùi lại”.  

Gã cao to lắc đầu: “Lui cái đếch! Đại Ngưu ta há là người bỏ mặc huynh đệ? Huynh không đi, ta cũng không đi!"  

Người thanh niên: “Vậy ngươi ở lại cản hắn, ta đi trước”.  

"Trời má!"  

Đại Ngưu quay lại với vẻ khó tin: “Đại ca nghiêm túc đó hả?"  

Người thanh niên lạnh nhạt nói: “Ngươi nói thử xem?"  

Đại Ngưu do dự một hồi: “Hay đại ca ở lại đi! Yên tâm, ta sẽ chăm sóc tẩu tử thật tốt!"  

Gã nói xong thì chạy mất.  

Để lại người thanh niên mặt đen sì.  

Diệp Huyên cười nói với y: “Các ngươi chắc chắn không chỉ có hai người, đúng chứ?"  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.