*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Một luồng kiếm quang lóe lên cắt ngang đất trời!
Phía xa xa, Nghiêm Lễ híp hai mắt lại, cũng bước về trước một bước, sau đó tung ra một quyền!
Ầm ầm!
Âm thanh nổ vang như sấm rền chấn động cả bốn phía tinh không tĩnh mịch!
Kiếm quang vỡ vụn, Diệp Huyên và Nghiêm Lễ đồng thời thối lùi lại!
Lần này hai bên đều phải lùi lại hơn mấy nghìn trượng!
Nghiêm Lễ vừa dừng lại thì cánh tay phải của ông ta đã nứt ra, sau đó dần dần biến mất!
Mà phía xa, khóe miệng của Diệp Huyên cũng đã chảy ra một sợi máu tươi!
Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều sửng sốt!
Diệp Huyên này chém đứt được một tay của Tiểu Thánh Nhân!
Đây là lực lượng gì vậy?
Hắn thật sự chỉ mới Đăng Thiên Cảnh thôi sao?
Mọi người đều có chút hoài nghi!
Bởi vì Đăng Thiên Cảnh căn bản không có khả năng làm được như vậy!
Cảnh giới của hai bên thật sự cách nhau rất nhiều!
Lúc này, Nghiêm Lễ nhìn về phía Diệp Huyên: "Vẫn còn đánh giá thấp ngươi rồi!"
Diệp Huyên khẽ mỉm cười: "Nghiêm trưởng lão, tiếp không? Nếu lần này đánh tiếp, chúng ta phân sinh tử thôi!"
Phân sinh tử!
Mọi người im lặng.
Diệp Huyên nói những lời này là hống hách sao?
Rõ ràng không phải!
Tên này thật sự có thể giết chết được Tiểu Thánh Nhân!
Hơn nữa còn dám giết!
Nghiêm Lễ nhìn Diệp Huyên: "Cho dù ta không làm gì được ngươi, nhưng Chấp Pháp Điện vẫn sẽ có người mạnh hơn ngươi! Còn ngươi thì sao, ngươi muốn đánh toàn bộ Chấp Pháp Điện cùng Đại Linh Thần Cung sao?"
Diệp Huyên lắc đầu: "Ta không muốn thế, ta chỉ là không muốn mình bị bắt nạt thôi!"
Nghiêm Lễ trầm giọng nói: "Vương Tu sỉ nhục ngươi, tại sao ngươi không về tông môn báo cáo lại?"
Diệp Huyên cười hỏi: "Có ích gì không?"
Nghiêm Lễ trầm mặc.