Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 7015



Khoảng thời gian đi cùng Thanh Nhi đó, không phải ngày nào hắn cũng chỉ ăn rồi ngủ!  

Đừng nói là hắn, mà bất kỳ người nào đi theo Thanh Nhi một quãng thời gian thì e là cũng đều trở nên vô cùng khủng bố thôi!  

Nhất là kiếm kỹ hắn sử dụng còn là được kết hợp từ Thanh Nhi và cha nữa!  

Người bình thường căn bản không đỡ được!  

Đúng lúc này, Diệp Huyên chợt biến mất tại chỗ, một khắc sau, một thanh kiếm đã chĩa thẳng vào giữa lông mày của Trần Qua.  

Mà gần như cùng lúc đó, một giọng nói chợt truyền đến từ phía chân trời xa xôi: "Ngươi động vào hắn thử xem!"  

Khóe miệng Diệp Huyên liền cong lên thành nụ cười dữ tợn: "Thử thì thử!"  

Dứt lời, hắn liền đẩy tay về phía trước.  

Xoẹt!  

Linh hồn của Trần Qua lập tức hóa thành hư vô!  

Không chỉ thế, ngay cả ý thức của gã cũng bị xóa đi!  

...

Giết đệ tử chân truyền!  

Thấy cảnh này, mọi người ở đây đều rơi vào trầm mặc!  

Ngay cả đệ tử chân truyền mà cũng dám giết!  

Còn có ai mà tên này không dám giết không?  

Tiêu Lâm Lang ở một bên chỉ biết lắc đầu.  

Lớn chuyện rồi!  

Trần Qua này là đệ tử chân truyền của ai chứ?  

Là Phong chủ của Quan Lan Phong - Tào Tú!  

Đại Linh Thần Cung có sáu phong, Phong chủ của sáu phong này cũng không phải người thường, đều là trụ cột vững vàng cho Đại Linh Thần Cung!  

Diệp Huyên ngang nhiên giết Trần Qua, Tào Tú chắc chắn sẽ không bỏ qua!  

Tiêu Lâm Lang ngẩng đầu nhìn lên, trên tinh không xa xôi chợt có vùng không gian nứt ra, một người phụ nữ chậm rãi bước đến!  

Người phụ mặc một bộ đạo bào, tóc dài xõa vai, trong tay còn cầm một chiếc quạt ngọc màu xanh!  

Phong chủ Tào Tú của Quan Lan Phong!  

Khi thấy Trần Qua bị xóa sổ, sắc mặt Tào Tú trở nên dữ tợn, bà ta quay sang nhìn Diệp Huyên, gằn giọng nói: "Ai cho ngươi cái gan chó đó!"  

Diệp Huyên cầm kiếm chĩa thẳng vào Tào Tú, cười to: "Không phải ngươi bảo ta thử xem à! Ông đây thử rồi đó! Ngươi đến mà cắn ta!"  

"Chết đi!"  

Tào Tú liền vung quạt ngọc trong tay lên, một vầng sáng liền ập xuống, nhắm thẳng vào Diệp Huyên!  

Diệp Huyên ở phía dưới cùng rút kiếm ra chém!  

Ầm ầm!  

Kiếm quang của Diệp Huyên liền bị phá vụn, mà bản thân hắn cũng chợt bị đẩy lùi ra ngoài hơn mấy nghìn trượng!  

Đại Thánh Nhân!  

Đây không phải là Tiểu Thánh Nhân nữa 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.