Đệ Nhất Kiếm Thần
Sắc mặt lão Lý xám như tro tàn, nằm tê liệt dưới đất!
Khi gặp Diệp Huyên, ông ta từ tuyệt vọng nhìn thấy hy vọng, mà bây giờ, hy vọng này lại biến thành tuyệt vọng!
Thanh niên nhìn lão Lý, sau đó vung tay.
Oanh!
Lão Lý lập tức bị giết chết!
Mà Diệp Huyên đang ở trong thành đột nhiên dừng lại, kiếm Thanh Huyên trong người hắn khẽ rung, khí thế Kiếm đạo vô thức tản ra…
Kiếm đạo lột xác!
Diệp Huyên sửng sốt.
Tâm!
Kiếm tu chú trọng tu tâm, nhưng tu tâm cũng không phải chuyện đơn giản!
Tuân theo bản tâm?
Diệp Huyên vẫn luôn tuân theo bản tâm!
Vì nếu làm theo bản tâm là sai thì còn cần làm theo sao?
Lúc đầu hắn đúng là muốn cứu lão Lý!
Vì hắn cảm thấy hắn có quen biết ông ta, cho nên muốn cứu ông ta.
Nhưng sau khi nghĩ lại!
Lão Lý đã làm những chuyện gì?
Là giết người cướp của!
Nếu cứu loại người đó, thì sau này sẽ có càng nhiều người vô tội chết thảm hơn!
Vừa phải tuân theo bản tâm, lại vừa phải hàng phục bản tâm!
Vì rất nhiều lúc, bản tâm cũng sẽ muốn làm chuyện xấu!
Có thể tự tin, nhưng không thể tự cao!
Trước cổng thành, khí thế Kiếm đạo trên người Diệp Huyên càng ngày càng mạnh, mà phản ứng của kiếm Thanh Huyên trong người hắn cũng ngày càng dữ dội!
Không chỉ là lột xác về Kiếm đạo!
Mà còn lột xác cả tâm!
Lúc này, Diệp Huyên mở mắt, hắn mở lòng bản tay, khí thế Kiếm đạo lập tức trở về trong lòng bàn tay hắn.
Đạo Nhất ở bên cạnh Diệp Huyên nhẹ giọng hỏi: “Đột phá à?”
Diệp Huyên gật đầu: “Kiếm đạo đột phá!”
Kiếm đạo đột phá!
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.