Mà mỗi ngày hắn ngoài tu luyện ra, cũng đang củng cố cảnh giới của mình.
Cứ như vậy, sau mấy tháng, Diệp Huyên đang tu luyện chợt cau mày lại, hắn lập tức rời khỏi tiểu tháp!
Vừa rời khỏi tiểu tháp, Mục Tôn kia đã xuất hiện trước mặt hắn!
Diệp Huyên nhìn Mục Tôn: “Ngươi làm thế nào tìm được ta!”
Mục Tôn lạnh nhạt nói: “Tìm được ngươi rất khó sao?”
Diệp Huyên nhìn đánh giá Mục Tôn: “Chỉ một mình ngươi?”
Mục Tôn gật đầu: “Chỉ mình ta!”
Diệp Huyên cười nói: “Nếu chỉ một người, vậy đến đi!”
Mục Tôn đột nhiên nói: “Nếu không phải một người thì sao?”
Diệp Huyên cười ha ha: “Đương nhiên là chạy!”
Mục Tôn giơ ngón tay cái lên: “Nâng lên được, hạ xuống được, rất đàn ông! Ta rất tán thưởng ngươi, chỉ có điều ngươi là kẻ địch của Nấm Mồ Thần Linh ta, ngươi phải chết!”
Nói xong, ông ta mở lòng bàn tay ra, một tờ giấy trắng xuất hiện trong tay ông ta.
Diệp Huyên nhíu mày: “Ngươi muốn dùng vật ngoài thân?”
Mục Tôn cười nói: “Ngươi cũng có thể dùng!”
Diệp Huyên chớp chớp mắt: “Ngươi nói như vậy, ta cũng không khách khí nữa!”