Đệ Nhất Kiếm Thần
Cảm giác lo lắng khi nãy chắc chắn là vì Diệp Huyên!
Tên này muốn ám sát bọn họ!
Không gian phía xa khẽ rung, Diệp Huyên xuất hiện.
Nhìn thấy Diệp Huyên, Cổ Nghĩa híp mắt, đang định lên tiếng thì Diệp Huyên lại biến mất một lần nữa!
Cổ Nghĩa híp mắt: “Liên thủ!”
Lão ta vừa dứt lời, sáu người đồng thời ra tay!
Oanh!
Không gian xung quanh lập tức sôi trào, sau đó dần sụp đổ!
Ầm!
Một tia kiếm quang lùi lại!
Chính là Diệp Huyên!
Diệp Huyên lùi chừng nghìn trượng mới dừng lại, sau khi dừng lại, sáu người phía xa đã bao vây lấy hắn!
Sáu người đồng thời ra tay!
Ầm!
Trong nháy mắt, không gian chỗ Diệp Huyên vừa đứng lập tức biến thành một vòng xoáy!
Lực lượng của sáu người quá mạnh mẽ, không gian chỗ Diệp Huyên hoàn toàn không chịu nổi!
Lúc này, lực lượng thời gian cũng bị chôn vùi!
Diệp Huyên bước về phía trước một bước, nâng kiếm lên đỡ.
Kiếm Vực vô địch!
Oanh!
Không gian chỗ Diệp Huyên đứng hoàn toàn sụp đổ, nhưng Diệp Huyên vẫn không bị làm sao cả!
Kiếm Vực chống đỡ lực lượng của sáu người!
Thấy cảnh này, sắc mặt Cổ Nghĩa lập tức trở nên khó coi!
Thực lực của tên này mạnh đến thế sao?
Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên xông về phía Cổ Nghĩa, rút kiếm chém một phát.
Cổ Nghĩa trợn mắt, lão ta vội nói: “Giúp ta!”
Sau đó, lão ta giơ hai tay về phía trước để đỡ.
Năm người sau lưng lão ta cũng vội vàng ra tay!
Đỡ đòn của Diệp Huyên!
Ầm!
Một vầng kiếm quang nổ tung, Diệp Huyên lùi lại cả nghìn trượng, cả mấy người Cổ Nghĩa cũng thế!
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.