*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cổ Mệnh hỏi: “Tĩnh Tri cô nương, cô cảm thấy ta so với nàng ta thì thế nào? Đánh giá thử thực lực của hai chúng ta xem!”
Khoé miệng Tĩnh Tri khẽ giật!
Ta đánh giá con mẹ ông!
Nàng ấy hơi cạn lời!
Thấy nét mặt Tĩnh Tri hơi kỳ lạ, Cổ Mệnh khẽ nhíu mày: “Tĩnh Tri cô nương?”
Tĩnh Tri thu hồi suy nghĩ, sau đó nghiêm túc nói: “Theo phỏng đoán của ta, có lẽ thực lực của cô gái váy trắng và Cổ Mệnh tộc trưởng ngang ngang nhau!”
“Ngang ngang nhau!”
Cổ Mệnh khẽ mỉm cười: “Thế thì thú vị thật! Không ngờ vũ trụ này vẫn còn một tồn tại như thế”.
Tĩnh Tri cười nói: “Đúng vậy, ta cũng không ngờ vũ trụ này lại có một nhân vật như thế”.
Cổ Mệnh chậm rãi nhắm mắt: “Cũng không biết Tinh Mệnh Môn có tìm thấy tin tức của cô gái váy trắng không!”
Nghe vậy, Tĩnh Tri nheo mắt.
Ông già này thật sự cho người đi tìm cô gái váy trắng rồi!
Tĩnh Tri khẽ thở dài.
Thật ra, lúc này trong lòng nàng ấy hơi phức tạp!
Cổ Mệnh đã khinh thường cô gái váy trắng sao?
Tất nhiên là đã khinh thường!
Nhưng nhìn từ góc độ của y thì y đã đánh giá cao cô gái váy trắng rồi!
Dù sao thì không ai cho rằng cô gái váy trắng đã vượt khỏi vũ trụ hiện hữu này cả!
Kể cả nàng ấy trước đây!
Bắt đầu từ khi bọn họ muốn nhằm vào Diệp Huyên, bọn họ đã định sẵn kết cục sẽ thua rồi.
Đây cũng là lý do vì sao nàng ấy chọn đứng về phía Diệp Huyên!
Giết chết Diệp Huyên?
Bọn họ sẽ chết chắc!
Một khi cô gái váy trắng kia quay lại, không có một ai có thể chống lại nàng!
Người phụ nữ kia chỉ cần phất tay, Thánh Đường và Cổ Ma tộc sẽ biến mất khỏi thế gian!
Lúc này, Cổ Mệnh lại nói: “Tĩnh Tri cô nương, ta nghe nói Thái Sinh Nhất Thuỷ kia cũng đến rồi!”
Tĩnh Tri gật đầu: “Đúng thế!”
Cổ Mệnh cười hỏi: “Tĩnh Tri cô nương thấy sao?”
Tĩnh Tri đáp: “Chúng ta liên thủ đối phó gã và Diệp Huyên đi!”