*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thứ hai là Thanh Nhi chủ động cắt đứt liên lạc với hắn, muốn hắn tự đi con đường sau này!
Cho dù thể nào, sau này hắn cũng chỉ có thể dựa vào bản thân mình thôi!
Diệp Huyên im lặng suy nghĩ một lúc, sau đó cầm kiếm đi vào trong cửa đá.
Trong cửa đá là một tinh không khác.
Diệp Huyên nhìn thấy ở tinh không đó có mười mấy trận pháp siêu cấp bao phủ!
Những trận pháp này đều đang bao phủ lấy vũ trụ hiện hữu bên dưới!
Chơi lớn thế!
Nét mặt Diệp Huyên trở nên nặng nề!
Thực lực của Thần Nhân tộc này mạnh hơn trong sự liệu của hắn rất nhiều, người bình thường chắc chắn không thể xây dựng trận pháp như thế này.
Diệp Huyên không nghĩ nhiều, lập tức rút kiếm ra chém.
Vụt!
Một tia kiếm quang phá không bay đi, trong nháy mắt, những trận pháp siêu cấp trong tinh không dần vỡ tan!
Diệp Huyên nhìn về phía xa, cuối tầm mắt, hắn mơ hồ nhìn thấy một thế giới không rõ!
Thần vực?
Diệp Huyên cau mày, hắn im lặng một lát, sau đó trở về bên dưới.
Lúc này, vũ trụ hiện hữu đã dần bình thường lại.
Ngạn Tri nhìn Diệp Huyên: “Người ra tay là người đàn ông áo xanh hay cô gái váy trắng!”
Lúc này, nàng ta vô cùng sợ hãi!
Nàng ta biết Thần Nhân tộc đã đánh giá thấp người đứng sau Diệp Huyên rồi!
Diệp Huyên nhìn Ngạn Tri, cười nói: “Chúng ta có thể từ từ nói chuyện!”
Dứt lời, hắn đưa Ngạn Tri vào trong Tiểu Tháp.
Diệp Huyên nhìn ông lão tóc bạc và Tĩnh Tri: “Có thể đây chỉ là bắt đầu mà thôi!”
Ông lão tóc bạc và Tĩnh Tri im lặng.
Bây giờ bọn họ còn chưa tiếp xúc với Thần Nhân tộc, chỉ là mấy con bù nhìn mà Thần Nhân tộc bồi dưỡng thôi!
Mà bây giờ, mấy con bù nhìn kia đã bị bọn họ gi3t chết, như thế, tiếp theo sẽ phải đối mặt trực diện với Thần Nhân tộc!
Chắc chắn Thần Nhân tộc sẽ mạnh hơn!