*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đúng như nàng ta nói, tuy đã được Thanh Nhi cải tạo, nhưng trong đó liên quan đến quá nhiều tri thức, mà những kiến thức này nàng ta không hề hiểu!
Nàng ta cũng không để ý lắm.
Dù sao cứ trực tiếp hấp thụ là xong!
Quan tâm nhiều như thế làm gì?
Đó không phải là chuyện của Tiểu chủ à?
Diệp Huyên hoàn toàn cạn lời.
Tiểu Hồn và Tiểu Tháp đều vô tư y như nhau!
Làm sao bây giờ?
Diệp Huyên nhìn thời không tĩnh mịch trước mắt, thấy hơi đau trứng!
Đừng bảo là không quay về được nữa nhé?
Hắn không nghĩ nhiều nữa, lại tiếp tục ngự kiếm bay đi.
Cứ tiến về trước thôi!
Chắc chắn phải có lối thoát!
...
Bên ngoài.
Ngạn Tri cau mày lại: "Sao tên này không có chút động tĩnh gì vậy?"
Từ khi Diệp Huyên vào trong đến giờ, đã qua một ngày rồi!
Mà Diệp Huyên lại chẳng có chút tin tức nào cả!
Như nghĩ đến điều gì đó, Ngạn Tri nhìn Tiểu Tháp ở trong tay: "Tiểu Tháp, chủ nhân của ngươi còn sống không?"
Tiểu Tháp trầm mặc một lúc rồi đáp: "Còn sống!"
Tĩnh Tri có chút khó hiểu: "Tại sao ngươi lại chắc nịch vậy?"
"Bởi vì vũng vũ trụ này của chúng ta vẫn còn tồn tại! Vậy nên hắn chắc chắn còn sống!"
"Hắn còn sống hay không liên quan gì đến vũ trụ này?"
Tiểu Tháp khẽ thở dài, đồ ngu ngốc này!
Chẳng lẽ ngươi không biết Tiểu chủ nhà ta liên quan đến sự tồn vong của vũ trụ này sao?
Nếu Tiểu chủ chết thật...
Thì vũ trụ này có thể tồn tại được sao?
Ngạn Tri lại nói: "Tiểu Tháp, nếu chủ nhân của ngươi chết rồi thì ngươi có thể nhận ta làm chủ không? Ta có thể cho ngươi nhiều lợi ích hơn!"
Tiểu Tháp do dự một lúc rồi hỏi: "Lợi ích gì?"