Mọi người còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì thanh niên thần nhân kia đã bị đánh bay ra ngoài mười mấy trượng!
Chúng thần nhân đều bối rồi!
Sao khi không lại đánh nhau rồi?
Ngạn Tri ở bên cạnh Diệp Huyên trầm giọng nói: "Sao ngươi lại đánh thần nhân!"
Diệp Huyên cả giận nói: "Gã sỉ nhục các ngươi!"
Chúng thần nhân đơ ra.
Sỉ nhục chúng ta?
Có hả?
Ngạn Tri nhìn Diệp Huyên: "Không phải gã sỉ nhục nhân loại các ngươi à? Sao lại thành sỉ nhục chúng ta rồi?"
Diệp Huyên nói: "Nhân loại có phải do thần nhân tạo ra không?"
"Phải!"
"Vậy gã sỉ nhục nhân loại thì chẳng khác nào sỉ nhục thần nhân các ngươi!"
Các thần nhân: "..."
Ngạn Tri cau mày: "Ngươi lập luận kiểu gì vậy, hình như hơi sai sai?"
Diệp Huyên đột nhiên hỏi: "Chẳng phải ngươi cũng thấy gã hơi chướng mắt à?"
Ngạn Tri đáp: "Đúng là thế, nhưng..."
Nói đến đây, nàng ta đột nhiên khựng lại.
Mình nói gì vậy?
Lúc này, Diệp Huyên nhanh chóng xen vào ngay: "Ngươi thấy gã chướng mắt thì ta cũng vậy, Ngạn Tri cô nương yên tâm, có chuyện gì một mình ta chịu trách nhiệm là được!"
Nói xong, hắn liền lao đến trước thanh niên kia rồi vung tay đấm vào mặt gã.
Ầm!
Thanh niên thần nhân kia lại bị đánh bay!
Mà Diệp Huyên thì lại vọt đến tiếp, còn vừa đánh vừa hô lên: "Này thì chọc Ngạn Tri cô nương tức giận, ta cho ngươi biết, có gì ngươi cứ nhắm vào ta, đừng có động vào Ngạn Tri cô nương..."
Ở một bên, Nguyên Thanh nhìn về phía Ngạn Tri: "Ngạn Tri, chúng ta đều thấy gã chướng mắt, nhưng cô để một nhân loại đánh gã như vậy thì có phải hơi quá đáng rồi không?"
Ngạn Tri: "..."
...
Phía xa, Diệp Huyên vẫn đang hành hung thanh niên thần nhân kia, không hề có ý định dừng lại!
Nguyên Thanh liếc nhìn Ngạn Tri: "Còn không bảo hắn dừng lại!"
Ngạn Tri hồi thần lại, nàng ta nhanh chóng kéo Diệp Huyên ra, bực tức nói: "Ngươi có biết gã là ai không hả?"