*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên nhìn nhẫn Thần trong tay, hắn động tâm niệm, một quyển cổ tịch thật dày xuất hiện.
Thần Chiếu Kinh!
Nhìn thấy Thần Chiếu Kinh, cường giả Thần Tông xung quanh đều trở nên kích động.
Diệp Huyên nhìn Thần Chiếu Kinh trong tay mình, sau đó mở ra, vừa mở, một tia sáng vàng đã bay vào giữa chân mày của hắn.
Oanh!
Thân thể Diệp Huyên run lên, trong đầu có vô số tin tức tràn vào!
Một lát sau, Diệp Huyên mở mắt, Huyết Đồng hỏi: “Thế nào?”
Diệp Huyên nhìn nàng: “Thế nào cái gì?”
Huyết Đồng nói: “Tâm pháp này thế nào?”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Hình như chỉ có thế mà thôi!”
Sắc mặt mấy cường giả Thần Tông lập tức trở nên kỳ lạ.
Chỉ thế mà thôi?
Cái này có phải tiếng người không vậy?
Huyết Đồng nói: “Để ta xem thử được không?”
Diệp Huyên đưa Thần Chiếu Kinh cho Huyết Đồng, thấy cảnh này, sắc mặt mấy cường giả Thần Tông lập tức thay đổi, Lý Mộc Kỳ vội nói: “Tông chủ, tuyệt đối không được! Thần Chiếu Kinh này là tâm pháp tối cao của Thần Tông ta, ngoài Tông chủ, người ngoài tuyệt đối không thể…”
Diệp Huyên ngắt lời ông ấy: “Các ông cũng có thể xem!”
Nghe vậy, mấy cường giả Thần Tông sửng sốt.
Diệp Huyên nhìn Lý Mộc Kỳ: “Các ông cũng có thể xem!”
Yết hầu của Lý Mộc Kỳ trượt lên trượt xuống, sau đó ông ấy nói: “Như thế… không ổn cho lắm?”
Diệp Huyên cười nói: “Không có gì là không ổn cả, mọi người đều có thể xem, đương nhiên nếu mọi người không muốn xem thì ta cũng không ép!”
Lý Mộc Kỳ vội nói: “Muốn! Muốn!”
Những cường giả Thần Tông khác cũng vội vàng nói: “Muốn! Chúng ta muốn!”
Huyết Đồng cất lời: “Còn không mau cảm ơn Tông chủ?”
Nghe vậy, mấy cường giả Thần Tông vội cung kính hành lễ: “Đa tạ Tông chủ!”