*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sắc mặt Mạc Liên xấu đi trông thấy: “Ám Tả...”
Ám Tả bỗng rút thanh đại đao sau lưng ra bổ xuống. Mạc Liên biến sắc, vung tay lên đỡ.
Ầm!
Chớp mắt một cái, Mạc Liên đã bị đẩy lui hơn vạn trượng, thời không cũng bị chôn vùi.
Diệp Huyên thấy vậy thì híp mắt lại. Người này cũng mạnh đấy!
Một đao ấy thế mà lại chấn động cả thời không tầng chín.
Sắc mặt Mạc Liên xấu xí vô cùng, càng nhiều hơn là kiêng kỵ.
Ám Tả lạnh lùng nói: “Cảnh cáo lần cuối. Về núi!"
Mạc Liên chỉ đành hậm hực liếc Diệp Huyên một cái rồi rời đi.
Ông ta không sợ Ám Tả, nhưng sau lưng Ám Tả lại là người phụ nữ đại diện cho Thần Đạo Quốc kia!
Đợi cường giả Linh Sơn đi rồi, Ám Tả mới nói với Diệp Huyên: “Bệ hạ cho mời”.
Diệp Huyên: “Quốc chủ Thần Đạo Quốc?"
Ám Tả gật đầu.
Diệp Huyên do dự một hồi: “Ta không đi được không?"
Thấy đối phương lại nắm lấy chuôi đao, hắn vội tiếp lời: “Đi! Đi ngay!"
Ám Tả gật đầu: “Mời”.
Diệp Huyên không biết phải làm sao.
Trên đường đi, hắn hỏi Ám Tả: “Bệ hạ các người tìm ta làm gì?"
Ám Tả lắc đầu: “Không biết”.
Diệp Huyên lại hỏi: “Ta giết Linh công chúa, bệ hạ của các người có giận không?"
Ám Tả lại lắc: “Không biết”.
Diệp Huyên nghĩ nghĩ, tiếp tục hỏi: “Bệ hạ các người...”
Ám Tả liếc xéo: “Công tử, ta không biết gì cả, có biết cũng sẽ không nói, ngươi im lặng một chút được không?"
Diệp Huyên: “..”.
Sau khi Diệp Huyên và Ám Tả rời đi, Mạc Liên bên kia nhìn theo, nói: “Sợ rằng tên này có chỗ dựa ở Thần Đạo Quốc! Có người Thần Đạo Quốc đang bảo vệ hắn!"
Một cường giả Linh Sơn thấp giọng hỏi: “Vậy phải làm sao đây? Chẳng lẽ cứ để Đại trưởng lão và Thánh Nữ chết trong vô ích?"
Mạc Liên im lặng một hồi, nói: “Cháu của Thần Hầu - Văn Nhân Vũ thích Thánh Nữ đúng không? Y sẽ không khoanh tay đứng nhìn nàng ta bị giết! Lập tức báo cho Văn Nhân Vũ, phải vận dụng toàn bộ quan hệ của Linh Sơn ở Thần Đạo Quốc để giết kẻ này!"
Trưởng lão Linh Sơn gật đầu: “Rõ”.
Mạc Liên liếc nhìn chân trời rồi rời đi.