Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 7742



Vừa dứt lời, một luồng kiếm quang bỗng lóe lên trong sân.  

Vù!  

Thời không trong sân lập tức bị xé rách.  

Vẻ mặt Võ Linh Vương lập tức thay đổi, ông ta lao về phía trước, đánh ra một quyền, sức mạnh kinh khủng như núi lửa phun trào từ nắm đấm ông ta phóng ra, thoáng chốc, cả Thiên Cực Thành lập tức sôi sục!  

Trong Thiên Cực Thành, toàn bộ cao thủ đều biến sắc, đồng loạt ngẩng đầu nhiên lên đám mây.  

Ầm!  

Trên đám mây, một vùng kiếm quang bỗng chốc nổ tung, sau đó, một người đàn ông trung niên liên tục lùi lại!  

Chính là Võ Linh Vương!  

Sau khi Võ Linh Vương dừng lại, thân xác thoáng chốc đã hóa hư vô, chỉ còn lại mỗi linh hồn!  

Người ra tay, không phải Diệp Huyên, mà là Hư Vọng đã đạt đến Nguyên Thần Cảnh!  

Võ Linh Vương có chút khó tin nhìn Hư Vọng: “Ngươi… Ngươi đã đạt đến Nguyên Thần Cảnh, mà sức chiến đấu…. Lại kinh khủng như vậy!”  

Sắc mặt Ám Ấn và Thần Khâm ở bên cạnh cũng rất khó tin, hai người đều không ngờ đến, thực lực Hư Vọng này lại kinh khủng đến mức này rồi!  

Một kiếm đánh nát thân xác Võ Linh Vương?  

Lúc này, Hư Vọng kia lạnh lùng liếc nhìn Võ Linh Vương chỉ còn lại linh hồn: “Tên rác rưởi như ngươi mà cũng xứng tính kế sư tôn ta?”  

“Sư tôn?”  

Võ Linh Vương nheo mắt: “Sư tôn ngươi là ai!”  

Ở phía xa, Diệp Huyên cười nói: “Ngươi nói xem là ai chứ?”  

Con ngươi Võ Linh Vương co lại: “Ngươi… Ngươi chẳng qua chỉ là Vô Gian Chi Đạo, sao có thể là sư tôn nàng ta chứ!”  

“Vô Gian Chi Đạo?”  

Diệp Huyên cười nói: “Võ Linh Vương, ngươi đúng là khôi hài thật!”  

Võ Linh Vương tức giận nói: “Diệp Huyên, ngươi đừng có giả vờ! Ngươi có bản lĩnh thì tự mình ra tay đi, nào, ngươi ra tay đi!”  

“Ngươi cũng xứng sao?”  

Lúc này, âm thanh từ bên cạnh vang lên.  

Mọi người nghe thấy nhìn qua, cách đó không xa, Mộc Sâm và Huyền Cơ lão nhân đang chậm bước đi đến!  

Huyền Cơ lão nhân lạnh lùng nhìn Võ Linh Vương: “Chỉ dựa vào đám kiến con mấy người mà cũng xứng tiền bối ra tay?”  

Võ Linh Vương nhìn Huyền Cơ lão nhân chằm chằm: “Huyền Cơ lão nhân, tốt xấu gì ông cũng sống mấy trăm vạn năm rồi mà trí thông minh của ông lại thấp vậy sao? Tên này chỉ là Vô Gian Chi Đạo, ông thật sự không nhìn ra sao?”  

Huyền Cơ lão nhân tức giận nói: “Im miệng! Võ Linh Vương, ngươi tốt xấu gì cũng một cao thủ Nguyên Thần Cảnh lâu năm, tại sao trí thông minh của ngươi lại thấy đến vậy chứ?”  

Võ Linh Vương rống giận: “Hắn có phải Mệnh Tri Cảnh hay không, cứ ra tay là biết! Ngươi để hắn ra tay đi!” 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.