Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 7769



Đám người Đại Thiên Tôn này từng bị Thanh Nhi dạy bảo! Quả thật, người từng bị Thanh Nhi dạy bảo, thường đều sẽ trở nên rất khiêm tốn!  

Diệp Huyên nhắm mắt lại!  

Mệnh Tri Cảnh trong mắt Thanh Nhi đều là con kiến!  

Diệp Huyên lắc đầu, nụ cười có chút chua xót, mẹ nó, chẳng lẽ mình thật sự phải làm thế hệ thứ hai cả đời?  

Đây không phải cuộc sống mà mình muốn!  

Diệp Huyên cảm giác bản thân có chút đau khổ, làm một người thuộc thế hệ thứ hai, thật sự có chút đau khổ, người khác không thể hiểu được điều đó...  

....  

Táng vực!  

Khi Diệp Huyên đi theo đám Đại Thiên Tôn vào Táng vực thì hắn phát hiện linh khí ở đây quả thật là tinh khiết hơn nơi khác rất nhiều.  

Trên đường, Đại Thiên Tôn trầm giọng nói: "Ở đây ngoài Thánh mạch ra thì quặng Thiên cực tinh cực phẩm chính là tài nguyên hiếm có nhất! Mà sự mâu thuẫn và tranh đấu trong đây cơ bản đều là do tranh giành những tài nguyên tu luyện đó!"  

Diệp Huyên hỏi: "Trên người của ta có ba cái quặng Thiên cực tinh cực phẩm, vậy thì thuộc cấp bậc gì trong này?"  

Đại Thiên Tôn ngó Diệp Huyên: "Đại gia!"  

Diệp Huyên: "..."  

Đại Thiên Tôn nặng nề nói: "Diệp thiếu, đợi chúng ta đi đến Thiên Hồn Thần Điện, nếu cậu không có chuyện gì thì tuyệt đối đừng đi ra ngoài đi dạo lung tung! Bởi vì chuyện trên người cậu có quặng Thiên cực tinh đã bị Ngự An Hồn biết! Ta sợ tên đó định kiếm chuyện!"  

Diệp Huyên cười đáp: "Được!"  

Hắn như nhớ đến gì đó nhìn Đại Thiên Tôn nói: "Đại Thiên Tôn, theo ta biết thì sau khi đạt tới Mệnh Tri Cảnh, có thể cảm giác được nguy hiểm từ đó tránh đi được! Lúc trước, khi mấy người gặp Thanh Nhi..."  

Đám người Đại Thiên Tôn nghe vậy sắc mặt lập tức trở nên xấu hổ.  

Diệp Huyên cười hỏi: "Sao thế?"  

Đại Thiên Tôn cười khổ: "Diệp thiếu nói rất đúng, Mệnh Tri Cảnh có thể cảm giác được nguy hiểm, từ đó tránh được nó! Nhưng mà, cũng có hai tình huống đặc biệt chính là gặp được người mạnh hơn chúng ta rất rất nhiều lần! Mà muội muội của Diệp thiếu chính là thuộc loại đó! Loại thứ hai là vào khoảnh khắc khi gặp được nguy hiểm, nhưng đã không thể tránh kịp được nữa! Muội muội của cậu cũng thuộc loại này! Khi nàng ấy ra tay, chúng ta cũng đã tiêu rồi! Né? Không kịp nữa rồi!"  

Diệp Huyên: "..."  

Nụ cười của Đại Thiên Tôn càng thêm chua xót!  

Diệp Huyên lại hỏi: "Vậy cao thủ Mệnh Tri Cảnh nhằm vào ta thì họ không cảm nhận được nguy hiểm sao?"  

Đại Thiên Tôn liếc nhìn Diệp Huyên, chần chờ một chút rồi hỏi: "Diệp thiếu, thực lực bây giờ của cậu..."  

Diệp Huyên cười nói: "Ý ta là, chẳng phải đằng sau ta còn có một vị muội muội sao?"  

Đại Thiên Tôn ngẫm nghĩ một hồi mới nghĩ ra được một cách nói có vẻ uyển chuyển: "Diệp thiếu, cậu là cậu... Muội muội cậu là muội muội cậu..."  

Ý là muội muội của ngươi có lợi hại thì cũng chẳng liên quan đến ngươi!  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.