Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 7770



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vẻ mặt Diệp Huyên cứng lại.  

Tiểu Tháp đột nhiên nói: "Tiểu chủ, trong lòng người đúng là không biết tự lượng sức mình gì hết!"  

Diệp Huyên: "..."  

Chỉ một lát sau, mọi người đã đi tới Thiên Hồn Thần Điện.  

Thiên Hồn Thần Điện trước đó đã bị cô gái váy trắng hủy diệt, giờ nó là do đám Đại Thiên Tôn tạm thời xây dựng lên.  

Báo thù?  

Đám Đại Thiên Tôn chưa bao giờ từng có cái suy nghĩ đó!  

Mẹ nó, một kiếm của đối phương đã lập tức gi3t chết mấy vị Mệnh Tri Cảnh rồi, còn báo thù? Lấy cái gì báo?  

Lúc này, chỉ cần có chút chỉ số thông minh cũng biết phải đi nịnh nọt chứ không phải là báo thù!  

Đại Thiên Tôn sắp xếp cho Diệp Huyên một cái đại điện xa hoa, không những thế, còn cử hai tên cao thủ Mệnh Tri Cảnh âm thầm canh chừng không rời nửa bước.  

Trong một căn đại điện.  

Đại Thiên Tôn và những cao thủ mạnh nhất của Thiên Hồn Thần Điện đang ngồi lại với nhau.  

Đại Thiên Tôn trầm giọng nói: "Mọi người, ta có một cái ý tưởng!"  

Mọi người nhìn Đại Thiên Tôn, y khẽ nói: "Hôm đó, điện chủ đã bị gi3t chết, giờ chúng ta không có điện chủ nên ta muốn đề cử một vị!"  

Một ông lão cười nói: "Đại Thiên Tôn, ngươi có thực lực mạnh nhất nên đương nhiên là ngươi làm điện chủ rồi! Mà ngươi làm thì chúng ta đều phục!"  

Mọi người vội vàng gật đầu đồng ý!  

Đại Thiên Tôn lại lắc đầu: "Ta muốn để Diệp thiếu làm điện chủ!"  

Mọi người có mặt ở đây nghe vậy đều sửng sốt.  

Ông lão kia chần chờ một chút rồi hỏi: "Đại Thiên Tôn, ý ngươi là sao?"  

Đại Thiên Tôn khẽ nói: "Nếu chúng ta muốn bợ đỡ vị tiền bối kia thì nhất định phải thông qua Diệp thiếu này!"  

Trong điện, mọi người liếc nhìn nhau rồi không nói gì.  

Đại Thiên Tôn lại nói: "Các vị, cao thủ giống như cô gái váy trắng kia vốn dĩ chúng ta là hoàn toàn không có cơ hội tiếp xúc với nàng ấy, chứ đừng nói là khiến người ta chỉ bảo! Nhưng, giờ đang có một cơ hội! Đó chính là Diệp thiếu kia! Lúc trước, tại sao nàng ấy không giết chúng ta mà lại lấy bức tranh của Diệp thiếu cho chúng ta xem? Đơn giản là vì nàng ấy muốn chúng ta đi theo Diệp thiếu. Nếu ta không đoán sai thì nàng ấy muốn rèn luyện Diệp thiếu, còn chúng ta nếu đi theo hắn thì mai sau gặp cô gái váy trắng kia, chỉ cần được chỉ vẽ một chút thôi cũng đã là một cơ hội để chúng ta thay đổi vận mệnh rồi!"  

Mọi người đều im lặng!  

Đại Thiên Tôn tiếp tục nói: "Nếu không có cơ hội ấy, dù chúng ta có phấn đấu một trăm vạn năm cũng chưa chắc tiến thêm được bước nào! Các vị thấy sao?"  

Ông lão kia im lặng một lát rồi trầm giọng nói: "Chúng ta nghe Đại Thiên Tôn!"  

Đại Thiên Tôn gật đầu: "Vậy chúng ta sẽ tôn Diệp thiếu lên làm điện chủ! Song, có một điều ta cần mọi người phải nhớ kỹ!"  

Y nói xong bèn liếc mọi người một cái, sau đó mới nói: "Chúng ta tôn Diệp thiếu làm điện chủ, không phải là tìm một con rối! Nếu tôn hắn là điện chủ, vậy chúng ta sẽ thật sự coi hắn là điện chủ! Sau khi tiếp xúc với Diệp thiếu, hắn cũng không phải là một người thích dối trá. Chúng ta đối xử chân thành với hắn thì hắn cũng sẽ đối xử chân thành với chúng ta! Hy vọng mọi người nhớ kỹ điều này!"  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.