Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 7846



Lĩnh vực băng phong!  

Trong khoảnh khắc Tuyết Sơn Vương thi triển ra lĩnh vực băng phong này, thời không xung quanh Cổ Sầu dần dần ngưng kết thành băng!  

Cho dù hai người cách đám người Diệp Huyên vô số thời không, nhưng đám người Diệp Huyên vẫn cảm nhận được hơi lạnh thấu xương!  

Nơi đây, vẻ mặt đám người Diệp Huyên đều vô cùng nghiêm túc.  

Tuyết Sơn Vương này vừa ra tay đã là lĩnh vực rồi!  

Tất cả mọi người nhìn về phía Cổ Sầu, thiên tài tuyệt thế đến từ Ác tộc này có thể chống đỡ được Tuyết Sơn Vương vô địch hay không?  

Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Cổ Sầu chậm rãi nâng tay phải lên, sau đó khẽ hạ xuống.  

Uỳnh!  

Trong nháy mắt, thời không nơi hắn ta đứng trực tiếp sôi trào!  

Nếu như nói vùng thời không vừa rồi là núi tuyết vạn dặm, như vậy giờ phút này, núi tuyết vạn dặm trực tiếp biến thành núi lửa vạn dặm, hơn nữa, còn là một ngọn núi lửa đang phun trào!  

Dần dần, lĩnh vực băng phong của Tuyết Sơn Vương tan chảy từng chút từng chút một!  

Nhìn thấy cảnh này, lông mày đám người Phàm Giản từ từ nhíu lại.  

Bây giờ sống chết của bọn họ đều buộc trên người Tuyết Sơn Vương, nếu như Tuyết Sơn Vương thua, Cổ Sầu này sẽ không chút do dự gi3t chết bọn họ, mà khi đối mặt với Cổ Sầu khủng khiếp này, cho dù mười người bọn họ hợp sức cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì!  

Bởi vì chỉ riêng lĩnh vực Thời Gian của Cổ Sầu đã không phải thứ mà bọn họ có thể phá giải rồi!  

Đúng lúc này, Tuyết Sơn Vương nơi xa đột nhiên tung ra một nắm đấm.  

Chỉ là một nắm đấm đơn giản!  

Uỳnh!  

Mà nắm đấm đơn giản như vậy, lại trực tiếp đấm vỡ thời không đang sôi trào kia, toàn bộ thời không lập tức yên tĩnh trở lại!  

Một chiêu phá giải!  

Tuyết Sơn Vương vô địch nhìn Cổ Sầu, trong mắt vẫn rất bình tĩnh, không hề có chút gợn sóng nào!  

Trên mặt Cổ Sầu vẫn mang theo ý cười nhàn nhạt, rất rõ ràng, hai bên đều chưa nghiêm túc!  

Bên ngoài, Tuyết Linh Lung bên cạnh Diệp Huyên đột nhiên trầm giọng nói: “Ngươi cảm thấy ai sẽ thắng?”  

Diệp Huyên lập tức nói: “Không biết!”  

Nghe vậy, Tuyết Linh Lung nhíu mày: “Sao ngươi lại không biết?”  

Diệp Huyên trợn mắt: “Ngươi cảm thấy ta lợi hại lắm à?”  

Tuyết Linh Lung thoáng nhìn Diệp Huyên, không nói thêm gì nữa.  

Trong vùng thời không nơi xa, Cổ Sầu mỉm cười, hắn ta bước lên trước một bước, vừa bước lên, cơ thể của hắn trực tiếp mờ đi, ngay sau đó, thời không xung quanh hắn và Tuyết Sơn Vương cấp tốc qua lại như thoi đưa! 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.