Thấy hắn không có ý định ra tay, Tiểu Tháp không khỏi thả lỏng, nhưng chưa kịp mở miệng thì đã bị hắn thụi cho một cú lên người.
Oành!
Tiểu Tháp văng đi tận mấy nghìn trượng.
"Á!"
Tiếng kêu thảm thiết vang lên từ chân trời.
Diệp Huyên biến mất tại chỗ, sau đó lại hiện ra nện cú đấm vào Tiểu Tháp.
Ầm!
Tiểu Tháp một lần nữa bay đi.
Nó cả giận la lên: “Tiểu chủ... Rốt cuộc người điên thật hay điên giả vậy?!"
Không ai đáp lời.
Diệp Huyên cứ thế rượt đánh Tiểu Tháp.
Tầm một khắc đồng hồ sau, hắn mới dừng lại, mà Tiểu Tháp đang run rẩy trốn tránh ở chân trời.
Diệp Huyên vươn tay gọi kiếm Thanh Huyên đến, thanh kiếm đã nhuộm màu đỏ thẫm.
Bên dưới, Chấp Pháp Tông đã không còn ai sống sót.
Toàn tông bị diệt.
Diệp Huyên thu kiếm, hóa thành một tia kiếm quang đỏ tươi biến mất ở chân trời, nhưng lại nhanh chóng trở về thu Tiểu Tháp vào thân thể, sau đó lại biến mất.