*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên thoáng ngẩn ra, cười hỏi lại: “Muội muội nào?"
A Đạo Linh liếc xéo: “Giả ngu với ta?"
Diệp Huyên bất đắc dĩ: “Không giấu gì tỷ, ta có nhiều tỷ tỷ với muội muội lắm”.
A Đạo Linh: “Người mạnh nhất”.
Diệp Huyên: “...”
A Đạo Linh: “Cái lần nàng ấy giúp ngươi chém chết phân thân của Xích Địa kia, cũng dùng phân thân chém luôn cả bản thể ông ta”.
Diệp Huyên cau mày: “Là cái tên đột tử không lâu trước đây?"
A Đạo Linh gật đầu: “Phải. Phân thân của ông ta đến Đạo Lâm giới tìm ngươi gây chuyện, nhưng không chỉ nó mà cả bản thể ông ta cũng bị một thanh kiếm chém chết”.
Thanh Nhi!
Diệp Huyên im lặng một hồi, thì thầm trong lòng: “Thanh Nhi... ngầu quá...”
Chém phân thân, giết bản thể!
Mà ông ta là cường giả Vô Cảnh đấy!
Lại còn có thể làm như vậy sao?
A Đạo Linh cười: “Xem ra ngươi cũng không biết rõ về thực lực của nàng ấy”.
Diệp Huyên thành thật gật đầu.
Sức mạnh của Thanh Nhi quả thật chính là một dấu chấm hỏi.
Đơn giản mà nói thì đừng hỏi nàng mạnh cỡ nào, chỉ cần biết nàng vô địch là được.
A Đạo Linh: “Vậy ngươi cũng không biết nàng ấy đang ở đâu?"
Diệp Huyên gật.
A Đạo Linh im lặng.
Diệp Huyên: “Tỷ định làm gì?"
A Đạo Linh cười: “Muốn gặp mặt một lần. Nếu nàng ấy bằng lòng chỉ điểm hoặc dẫn lối thì ta sẽ bớt đi rất nhiều năm tu luyện”.
Diệp Huyên đành chịu: “Nhưng ta thật sự không biết nàng đang ở nơi nào”.
A Đạo Linh gật đầu: “Ta tin ngươi. Có hai việc này cần ngươi giúp: thứ nhất, ta sẽ đưa Ngôn Bạn Sơn đi đến một nơi, giao chỗ này lại cho ngươi. Việc tuyển người sau đó cần ngươi ra mặt chủ trì. Chừng nửa tháng sau, ta sẽ trở lại đón ngươi”.
Diệp Huyên tò mò: “Hai người đi đâu?"
A Đạo Linh cười: “Một nơi bí ẩn”.
Diệp Huyên do dự rồi hỏi: “Ta tuyển người?"
A Đạo Linh chớp mắt: “Có vấn đề gì không?"
Diệp Huyên ngẩm nghĩ rồi nói: “Không thành vấn đề”.
A Đạo Linh gật đầu: “Một việc nữa, ta đã diệt Quỷ Tu Tông rồi”.