*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bọn họ đều biết thực lực của Phàm Thiên nhưng không ngờ Diệp Huyên kia thế mà có thể không chút yếu thế trước một cao thủ Vô Cảnh lâu đời như ông ta!
Không hổ là kiếm tu Vô Cảnh!
Bấy giờ, thời không bỗng nứt ra. Sau đó, A Đạo Linh và Ngôn Bạn Sơn lập tức xuất hiện!
Vạn Đạo Minh thấy hai nàng thì sắc mặt chợt sa sầm xuống.
Không thể nào giết Diệp Huyên được nữa!
A Đạo Linh lạnh lùng liếc ba người Vạn Đạo Minh rồi xoay người nhìn Diệp Huyên: “Không sao chứ?”
Diệp Huyên lắc đầu.
A Đạo Linh khẽ gật đầu: “Chúng ta về trước đã!”
Đằng xa, Vạn Đạo Minh cũng nói: “Chúng ta đi!”
Ba người nói xong định đi!
Đúng lúc này, Diệp Huyên lại bỗng cười hỏi: “Xong rồi hả?”
Mọi người đều nhìn về phía Diệp Huyên, A Đạo Linh trầm giọng nói: “Về trước đã!”
Diệp Huyên cười nói: “Trở về?”
Hắn nói xong nhìn về phía Vạn Đạo Minh, nhếch miệng cười: “Ngay khi các ngươi nhằm vào ta thì phải chuẩn bị không chết không ngừng với ta đây rồi! Hôm nay, nhất định phải có người chết, không phải các người thì chính là ta!”
Vừa dứt lời.
Ầm!
Cả người hắn trực tiếp biến thành một người máu!
Hoàn toàn kích hoạt huyết mạch!
Diệp Huyên biến thành người máu quay đầu nhìn A Đạo Linh nói: “Tỷ tỷ tốt ơi, đừng cản ta, không thì cả tỷ ta cũng chém đó!”
A Đạo Linh: “...”
...
Ngay khi huyết mạch Diệp Huyên được kích hoạt, tất cả mọi người ở đó đều đổi sắc.
Vì sau khi huyết mạch được kích hoạt, khí tức của Diệp Huyên tăng lên nhanh chóng.
Không chỉ thế mà sát khí và tà khí đáng sợ đó mạnh đến mức khiến mọi người đều đổi sắc.
Đây là huyết mạch gì vậy chứ?
A Đạo Linh cũng hoảng hốt, bà ấy không ngờ sức mạnh huyết mạch của Diệp Huyên lại khủng khiếp đến thế.
Quan trọng nhất là bà ấy không ngờ Diệp Huyên lại tức giận đến mức sống chết cũng không tha.
Phải biết là giữa các cường giả Vô Cảnh rất khó để gi3t chết đối phương.