Diệp Huyên cười nói: “Hình như là ngươi kiếm chuyện với ta trước nhỉ?”
Âm Tôn rống giận: “Lão phu chẳng qua chỉ nói ngươi hai câu, ngươi đã muốn giết lão phu? Ngươi có còn là người không?”
Diệp Huyên: “…”
Mọi người: “…”
Âm Tôn lại nói: “Nói ngươi vài câu, nếu mạo phạm đến ngươi, lão phu xin lỗi ngươi không được sao?”
Nói rồi, ông ta ôm quyền: “Diệp Tôn, lời vừa nãy có chút phiền phức, mong người đại nhân đại lượng, đừng tính toán!”
Vẻ mặt mọi người đều trở nên kỳ quái!
Tên này đúng là co được giãn được đấy!
Diệp Huyên cũng có phần cạn lời, hắn không ngờ tên này lại thẳng thừng xin lỗi vậy!
Lúc này, nhóm người Nguyên Tôn nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên cười nói: “Không tính toán! Vốn chỉ là chuyện hiểu lầm, sao ta lại tính toán làm gì chứ? Âm Tôn, vừa nãy ta ra tay có hơi nặng, ngươi đừng để trong lòng!”
Âm Tôn nhìn Diệp Huyên: “Không đâu!”
Diệp Huyên cười nói: “Hy vọng sau này chúng ta có thể hợp tác vui vẻ! Dù sao, Vô Lượng Thần Tinh mới là mục đích của chúng ta chuyến này, Âm Tôn, ngươi phải lấy đại cục làm trọng, đừng làm mấy chuyện như đánh lén sau lưng đấy!”
Quân Đạo Lâm ở bên cạnh khẽ gật đầu: “Lấy đại cục làm trọng!”
Các cao thủ Vô Cảnh còn lại cũng đều gật đầu.
Thật ra, bọn họ cũng sợ Diệp Huyên gi3t chết Âm Tôn, nếu như vậy thì bọn họ sẽ đề phòng Diệp Huyên.
Dù sao, cũng như Âm Tôn nói, tuy Âm Tôn có mạo phạm Diệp Huyên, nhưng cũng không đến mức giết người chứ! Đương nhiên, Âm Tôn này đúng là đầu óc cũng không tốt, tu luyện nhiều năm như vậy cũng không biết tu luyện đầu óc gì cả!
Lúc này, Âm Tôn thấp giọng nói: “Diệp Tôn nói lời nào? Âm Tôn tôi tuy tính khí hơi nóng nảy, nhưng, vẫn biết rõ đạo lý!”
Diệp Huyên cười nói: “Vậy chúng ta tiếp tục đi thôi!”
Mọi người lại tiếp tục đi!
A Đạo Linh ở bên cạnh Diệp Huyên nói: “Ta có chút bất ngờ!”
Diệp Huyên khẽ cười: “Bất ngờ ta không giết ông ta?”
A Đạo Linh gật đầu.
Diệp Huyên nhìn Âm Tôn phía xa, nếu có thể giết, chắc chắn hắn sẽ giết, hắn sẽ không để lại hậu họa cho bản thân! Nhưng vấn đề là, hắn đã đánh mất thời cơ tốt nhất để giết đối phương rồi!”