Cổ tế ti của mình thế mà lại không hề có sức chống cự nào trước mặt cô gái váy trắng!
Ở ven biển đằng xa, khóe miệng cô gái váy trắng nhếch lên một vẻ mỉa mai: "Sỉ nhục ngươi? Loại rác rưởi như ngươi có tư cách gì để ta sỉ nhục?"
Nàng nói xong, quay đầu lạnh lùng liếc cô gái váy đen: "Biết sao ta không giết ngươi không?"
Cô gái váy đen nhìn chằm chằm vào cô gái váy trắng mà không nói gì.
Ngón tay cô gái váy trắng bỗng vạch một cái.
Kiếm Hành Đạo trực tiếp cứa qua hai mắt cô gái váy đen!
Phụt!
Con ngươi cô gái váy đen trực tiếp nát bét!
Mọi người: "..."
Cô gái váy đen siết chặt nắm tay, vẻ mặt gần như điên cuồng: "Muốn giết cứ giết, cần gì phải nhục nhã ta như vậy?"
Cô gái váy trắng mặt mày lạnh lùng nói: "Chẳng phải ban nãy ngươi sỉ nhục ca ca của ta rất vui vẻ sao?"
Vẻ mặt cô gái váy đen cứng đờ!
Ngón tay cô gái váy trắng lướt nhẹ, kiếm Hành Đạo bỗng bay lên trời: "Muốn chết? Đơn giản thôi, chỉ cần giờ ngươi nói với ta mình muốn chết thì ta sẽ bổ một kiếm xuống, ngươi và tộc nhân của mình sẽ hoàn toàn biến mất!"
Diệt tộc!
Cô gái váy đen nghe vậy siết chặt nắm tay: "Là ta sỉ nhục ca ca của ngươi, liên quan gì tới tộc nhân của ta chứ?"
Cô gái váy trắng nhướng mày: "Ta muốn diệt thì diệt, sao, ngươi không phục? Nếu không phục thì vượt tinh vực đến đánh ta này!"
Cô gái váy đen: "..."
Bấy giờ, cô gái váy trắng khẽ nhấn ngón tay phải xuống.
Kiếm Hành Đạo bỗng nhiên hạ xuống Thiên Mộ Chi Địa.
Ầm!
Thoáng chốc, toàn bộ thời không của Thiên Mộ Chi Địa thế mà lại bốc cháy!
Giờ phút này, sắc mặt của mọi người đều hoàn toàn thay đổi!
Chạy?
Hoàn toàn không có cách nào chạy!
Bởi vì lúc này, không những là Thiên Mộ Chi Địa mà ngay cả dị giới cũng bị thanh kiếm kia bao phủ!
Khi thanh kiếm ấy hạ xuống thì tất cả mọi người sẽ chết!
Đương nhiên là ngoài chỗ của Diệp Huyên ra!
Thật sự sẽ bị diệt tộc!
Lúc này, cô gái váy đen thật sự có chút hoảng.
Đến giờ, nàng ta mới phát hiện mình đang đối mặt với loại người nào!