Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8089



Diệp Huyên hơi tò mò hỏi: "Người đánh bại các cô là ai?"  

Thiên Yếm nhàn nhạt đáp: "Vạn Tộc!"  

Diệp Huyên nhíu mày: "Một chủng tộc?"  

Thiên Yếm ngó Diệp Huyên nói: "Một vạn chủng tộc!"  

Diệp Huyên lại hỏi: "Các cô bị đánh hội đồng?"  

Trong mắt Thiên Yếm toát ra vẻ khinh bỉ: "Nếu không hội đồng thì sao họ có thể đánh bại Thiên Khí Tộc ta?"  

Diệp Huyên trầm giọng hỏi: "Các cô đến từ đâu?"  

Thiên Yếm đáp: "Trung tâm vũ trụ, Trụ Nguyên giới!"  

Trụ Nguyên giới!  

Diệp Huyên im lặng.  

Lại có bản đồ mới được mở ra!  

Hắn biết Vô Cảnh đã thật sự trở thành em bé. Diệp Huyên thầm thở dài trong lòng, rốt cuộc mình còn phải phấn đấu bao lâu mới có thể giống như cha và Thanh Nhi, dù là thế giới nào hay bản đồ có biến hóa ra sao thì cũng có thể dùng một kiếm giết khắp thiên hạ!  

Còn phải mất bao lâu đây!  

Diệp Huyên có chút bất lực.  

Bấy giờ, Thiên Yếm chợt hỏi: "Ngươi làm sao vậy?"  

Diệp Huyên lắc đầu thở dài: "Mỗi lần ta cảm thấy mình đã sắp vô địch nhưng chẳng bao lâu lại biến thành một đứa trẻ. Lúc trước ở hạ giới, ta cảm thấy dị giới đã có thể là nơi cuối cùng, ai ngờ giờ lại nhảy ra một cái Trụ Nguyên giới gì đó..."  

Thiên Yếm nhíu mày: "Tại sao ngươi lại cảm thấy dị giới lại là phần cuối của vũ trụ?"  

Diệp Huyên nhìn về phía Thiên Yếm, nàng ta lại nói: "Dù là ở chỗ bọn ta thì cũng không cho rằng nơi mình ở là phần cuối của vũ trụ!"  

Diệp Huyên có chút khó hiểu: "Tại sao?"  

Thiên Yếm liếc Diệp Huyên nói: "Biết vũ trụ đại biểu cho cái gì không?"  

Diệp Huyên lắc đầu.  

Thiên Yếm nói: "Vũ trụ đại biểu cho không biết và cho vô cùng vô tận!"  

Diệp Huyên im lặng.  

Lúc này, Tiểu Tháp bỗng nhiên nói: "Tiểu chủ, một số suy nghĩ của người quả thật là không tốt. Chẳng hạn như hệ ngân hà, lúc trước ta ở đó, họ luôn cho rằng quả cầu nhỏ của mình là nơi có sinh mệnh duy nhất trong vũ trụ, nhưng thực tế thì sao? Thực tế là khả năng của họ quá nhỏ bé, hoàn toàn không thể phát hiện được những thế giới ngoài hệ ngân hà. Năng lực quyết định tầm nhìn. Khi người cảm thấy mình đi đến cuối vũ trụ thì thực ra có thể là người còn quá yếu nên chưa phát hiện ra được thế giới lớn hơn nữa!"  

Vẻ mặt của Diệp Huyên có hơi kỳ lạ: "Tiểu Tháp, ngươi cũng có chút kiến thức đó chứ!"  

Tiểu Tháp có chút bực: "Hóa ra, ở trong lòng tiểu chủ ta chỉ là một tên dốt đặc cán mai thôi sao?"  

Diệp Huyên thành thật gật đầu.  

Tiểu Tháp: "..." 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.